CẬU CHÓ - Trang 112

Quan Huyện đã cướp mất tiết trinh của Duyên người con gái ấy nên
mới chịu đựng được cái phút ban đầu gặp gỡ cậu Chó đó.

Duyên theo Bác sĩ lên nhà trên, Cụ Bà thấy Duyên, gọi vào giới

thiệu với người con trai cả ông Bác sĩ.

- Đây là em dâu của con đó. Vợ thằng Bẩy mà mạ mới nhờ thằng

Huyện giúp cho em con... Con dâu này của mạ ngoan lắm, thằng
Bẩy cũng bằng lòng lắm nên mấy ngày hôm nay nó không còn la hét
nữa. Thật là mỗi lần nghe nó la mạ đứt ruột ra...

Nói rồi cụ quay nhìn phía Duyên hỏi:
- Bẩy, con về đây hầu hạ chồng con và thầy mạ đã mấy ngày rồi

hỉ?

Duyên bẽn lẽn đáp:
- Dạ thưa mạ hai ngày rồi...
- Ừ hé, mới có hai ngày mà mạ tưởng đã lâu rồi...
Bác sĩ anh cậu Chó nhìn Duyên thương hại. Người con gái xinh

đẹp này lấy đâu mà chẳng được người chồng tử tế đàng hoàng lại
phải lấy em ruột ông, một kẻ người chẳng ra người, chó chẳng ra
chó. Bác sĩ bèn hỏi:

- Ông thân thím làm chi?
Duyên đáp:
- Dạ bẩm Quan Lớn...
Bác sĩ bèn cản lại nói:
- Tui là anh ruột chú Bẩy thì thím gọi là anh chớ sao lại gọi là

Quan Lớn. Chú Huyện cũng rứa, thím đừng gọi Quan Lớn cách biệt
lắm..

Cụ Bà cũng làm bộ rộng lượng:
- Phải, anh con nói phải, con đã là dâu con trong nhà rồi con gọi

mạ là mạ, các anh con là anh, đừng gọi Quan Lớn. Gọi Quan Lớn là
đám người làm đầy tớ trong nhà, chúng nó mới gọi như thế! Con
hiểu chưa?

Duyên khẽ dạ trong miệng và nói:
- Bẩm anh, chú em là Lý Trưởng trong Huyện Hương Trà...
Bác sĩ anh cậu Chó gật đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.