- Mỹ hả! Miệt quá hè...
Mỹ cười hỏi:
- Có ai trong không?
- Ai mô, vô mà coi?
Mỹ rón rén đi vô nàng ghé nhìn thấy Hải nằm một mình liền
bước đến chỗ Hải nằm. Hải đưa tay ôm lấy Mỹ kéo nàng lại phía
mình. Mỹ như người không xương theo đà kéo của Hải mà gục
xuống ngã chồng lên người Hải.
Hải ôm xốc Mỹ lên, tay chàng lồng vào người Mỹ làm Mỹ rướng
người lên khúc khích cười. Mỹ lẳng lơ ôm ghì lấy Hải khẽ nói:
- Anh biết không, sáng nay em phải thuê thằng Tung một xu đó.
Hải trừng mắt hỏi:
- Thuê chi?
Mỹ nghiêm nghị đáp:
- Không thuê hắn nói ầm lên phiền lắm nghe.
Hải chửi thề:
- Tổ cha thằng đó... Tui bẻ họng hắn lúc mô không biết đó...
Mỹ đổ lỗi cho Hải:
- Tự anh mà hắn trong thấy hết...
- Trong răng...
- Còn răng nữa! Thằng oắt đứng đó nấp từ lâu anh mần chi hắn
nói tùm lum, cả làng ni nghe thì phiền lắm...
Hải có vẻ uất ức với thằng oắt con Cò Tung nhưng chàng đành
phải chịu lối xử sự của Mỹ, thấy Hải im lặng. Mỹ cười khúc khích
khẻ nói với Hải:
- Anh có biết thằng Cò Tung còn đòi chi nữa không?
Hải lắc đầu đáp:
- Mần răng... Anh biết được thằng khốn nạn đó?
Mỹ cười rúc vào nách Hải rồi khẻ nói:
- Thằng Cò Tung đòi khi mà anh và em như thế ni phải cho nó coi.
Hải bật buồn cười ôm lấy Mỹ kéo tuột Mỹ ra ngoài rồi nói:
- Sao em không gọi thằng Cò Tung cho nó coi. Tiên sư thằng Cò
Tung xỏ lá đó, phải có anh thấy mụ nội hắn mới được.