CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 263

vô thiên vô pháp... Ai chà, chàng trai, không phải tôi đang nói cậu đâu
nhé!”

Ong lão nhìn chàng thanh niên cảm thấy rất ưng ý, cứ muốn nói

chuyện mãi không thôi: “Cô ta tuổi còn trẻ đã làm việc xấu, đầu cơ trục lợi,
buôn bán băng nhạc lậu, không biết chừng sẽ phải ngồi tù mấy năm đấy”.

Mặc Trì dở khóc dở cười, thế này là thế nào đây?

“Ông...”, Anh không nhịn được nữa liền nói thay cho vợ: “Trường hợp

này không tính là đầu cơ trục lợi đâu ông ạ, nhiều nhất cũng chỉ là buôn
bán không có giấy phép kinh doanh hợp pháp mà thôi... Khụ khụ!” Mặc Trì
tự đánh vào đầu. Anh cũng hồ đồ rồi, giải thích điều này với ông lão thì ích
gì. “Ong ơi, thế cô bé đó bị đưa tới chỗ nào rồi ạ?”

“Hình như là... tầng bốn thì phải!”, ông lão nói.

Mặc Trì vội nói lời cảm ơn rồi cầm lấy cây nạng đi lên lầu. Buổi trưa,

trời nắng nóng, cả cơ quan đều tưới nước làm giảm nhiệt. Hơi nước bay
lên, đưa theo mùi của bụi đất khiến lá phổi yếu ớt của Mặc Trì như muốn
nghẹt lại. Cứ lên được một tầng, anh lại phải nghỉ một lát, điều chỉnh lại
nhịp thở hỗn loạn, xoa bóp cái đầu gối cứng ngắc. Khi lên tới tầng bốn,
Mặc Trì bắt đầu men theo dải hành lang dài. Tầng bốn yên tĩnh tuyệt không
một tiếng động, trên sàn nhà đầy những vết bùn đất loang lể, Mặc Trì tức
ngực, khó thở đến không chịu nổi nữa, bắt đầu ho liên hồi...

Bỗng cánh cửa một căn phòng bật mở, Tư Tồn lao ra gọi: “Mặc Trì!”

Mặc Trì còn chưa hết giật mình thì Tư Tồn đứng trước mặt anh, vui vẻ

nói: “Em biết anh sẽ tới cứu em mà!”

Mặc Trì ôm lấy cô, hiếu kì nói: “Em đúng là đã khác xưa rồi nhỉ, lần

này bị bắt mà lại không khóc nhè?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.