CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 300

Tư Tồn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Cô vuốt ve con búp bê, đỏ mặt

nói: “Búp bê gái là em, còn búp bê trai là anh”.

Mặc Trì đặt con búp bê trai bên cạnh con búp bê gái trên đầu giường,

cười nói: “Chúng ta không bao giờ rời xa nhau”.

Mặc Trì đã mệt, toàn thân iại nóng bừng bừng. Tư Tồn vội đỡ anh

nằm xuống, cho anh uống hai viên thuốc hạ sốt. Cô cũng nằm xuống bên
cạnh anh. Anh vòng tay ôm chặt lấy cô, dường như sợ có ai đó cướp cô đi
mất.

Hôm sau, Mặc Trì vẫn không hạ sốt. Nếu anh cứ tiếp tục sốt cao thì rất

có khả năng lá phổi yếu ớt của anh sẽ không chịu đựng nổi, khiến bệnh
viêm phổi mãn tính tái phát. Tư Tồn càng lúc càng hối hận, sớm biết Mặc
Trì vì cô mà ốm tới mức này thì cô thà thất hứa với giáo viên, cũng không
tham gia liên hoan hội hè gì nữa. Mặc Trì tỏ ra không hề hấn gì, còn lấy
đâu ra mấy lí lẽ rất hoang đường để an ủi cô: “Khoa học đã chứng minh,
thỉnh thoảng mắc tí bệnh lặt vặt sẽ giúp giải phóng vi trùng trong cơ thể,
như thế sẽ không bao giờ mắc bệnh nặng nữa”.

Tư Tồn đang tra kim cho anh, được nghe thấy đống “triết lý” đó, liền

quay sang lườm anh một cái, nhưng động tác vẫn hết sức nhẹ nhàng. Tuy
nhiên, ven trên tay Mặc Trì quá mỏng, lâu lắm rồi cô lại chưa động tới mũi
kim, thế nên tra mấy lần đều không thành công. Tay Mặc Trì đã sưng lên cả
mảng. Tư Tồn toát hết mồ hôi, cô nói: “Hay để em gọi y tá tới tra kim cho
anh nhé”.

“Không cần đâu. Anh chỉ cần em thôi”, Mặc Trì cười nói.

Tư Tồn đành phải chuyển sang tay kia của anh. Cô lấy dây cao su

buộc cổ tay, vỗ vỗ vào mu bàn tay rồi tỉ mỉ tìm ven trên đó. Cô nhắm chuẩn
vị trí rồi nín thở tra kim vào. Tra xong, cô căng thẳng tháo dây cao su ra,
cũng may lần này đã tra đúng vị trí. Tư Tồn thở phào nhẹ nhõm, điều chỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.