CÂU CHUYỆN NGÀY XUÂN - Trang 311

môi ngọt ngào. Tư Tồn tức thời thỡ không ra hơi. Cô không động đậy
được, chỉ biết dùng răng cắn Giang Thiên Nam. Mùi máu tanh nhanh chóng
lan khắp khoang miệng khiến cô muốn nôn. Giang Thiên Nam cuối cùng
cũng thấy đau, liền buông cô ra rồi cúi xuống đất nhổ bãi nước bọt đầy
máu. Đám người kinh ngạc ồ lên khiến anh ta dột nhiên bình tĩnh trở lại,
đưa mắt nhìn xung quanh. Có người đang im lặng quan sát, có người bàn
tán sôi nổi, còn có nữ sinh đưa tay ra bịt mắt, như thể đang nhìn thấy một
thứ dịch bệnh kinh tởm vậy.

Giang Thiên Nam tức tốc cởi áo khoác ngoài của mình ra, trùm lên

đầu Tư Tồn rồi ôm cô bước ra bên ngoài. Tư Tồn khóc đã mềm nhũn cả
người nhưng vẫn cố sức phản kháng. Giang Thiên Nam khẽ quát: “Mau đi,
anh làm thế này vì muốn tốt cho em thôi”.

Giang Thiên Nam vừa kéo vừa lôi Tư Tồn xuống tầng. Cô đã hoảng sợ

quá độ, đến mức gần như mất hết năng lực hành động. Xuống đến tầng
một, hai chân cô đã nhũn cả ra, không sao bước đi được nữa. Đám sinh
viên dưới tầng đã nhìn thấy cảnh đó. Giang Thiên Nam nghiên răng, vòng
tay qua eo cô rồi nhấc bổng cô lên, đưa về kí túc. Lúc ấy, Tư Tồn đã ngất đi
rồi.

Khi Giang Thiên Nam đưa Tư Tồn về đến phòng, gặp Tô Hồng Mai

cũng đang ở đó, liền đưa mắt nhìn cô lạnh lùng. Giang Thiên Nam lấy lại
áo khoác, vừa mặc lên người vừa nói với Vu Tiểu Xuân: “Tôi gây ra họa
rồi, em hãy chăm sóc cô ấy giùm tôi”.

Vu Tiểu Xuân giậm chân hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyệ^n gì vậy?”

“Một hai câu không nói hết được. Tôi đi mua cơm cho cô ấy đã. Em

hãy canh chừng cô ấy, nhất thiết không được để cô ấy một mình trong
phòng”, Giang Thiên Nam nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.