CÂU CHUYỆN TRONG HỘP BÚT - Trang 46

Nói xong Bút Chì liền đẩy Cục Tẩy đi. Cục Tẩy bị đẩy đi lại không giở

giọng mắng cô như lần trước, vì chính anh cũng mơ màng bởi câu nói của
cô.

“Ngu ngốc, đừng đẩy nữa… anh đi ngay bây giờ.”

Cục Tẩy lại nhìn xung quanh, thấy có một cái bục hơi cao chút. Anh

kéo cô qua đó, leo lên rồi mới nhón chân hôn cô.

“Cô gái ngốc nghếch, đừng có quên chính lời em nói, anh là người đàn

ông duy nhất của em.”

“Em biết rồi. Anh mau đi nhanh lên…”

Cho đến khi Cục Tẩy lưu luyến từng bước đi mất, Bút Chì thất thần

chỉnh lại vỏ bút. Nhưng sau khi quay lại hộp bút, thấy Bút Chì Bấm đang
lặng lẽ ngồi thu mình trong một góc, Bút Chì bỗng cảm thấy mất đi sự ấm
áp.

Bút Chì Bấm nhìn cô: “Em đều biết hết.. Có đúng không?”

Bút Chì nhìn xuống nói: “…Đúng. Hôm đó, em đã nhìn thấy.”

Bút Chì Bấm khẽ cười một tiếng, vẫy vẫy tay với Bút Chì. Bút Chì đi

qua chỗ chị rồi ngồi xuống, Bút Chì Bấm xoa đầu Bút Chì hỏi: “Em có trách
chị không?”

Bút Chì lắc đầu: “Em không trách chị, nhưng em cũng không muốn chị

và Bút Bi ở bên nhau.”

Bút Chì Bấm khựng lại: “Chị biết. Bởi vì anh ấy là người em thích, chị

chưa từng có ý định…”

“Không phải thế!” Thấy chị hiểu nhầm ý mình, Bút Chì dùng sức lắc

đầu, “Em và Cục Tẩy đã ở bên nhau. Em không hy vọng chị ở bên Bút Bi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.