CÂU HỒN NGỌC - Trang 152

dị, sau đó cô ta chỉ chuyên tâm vào công việc, không để ý tới chuyện tình
cảm nữa."

Vân Phi Dương giải thích xong, không kìm được hỏi Thẩm Ngọc Thư:
"Thần thám, không phải anh muốn theo đuổi cô ấy chứ? Vậy thì khả năng là
sẽ khó khăn đấy, vì người theo đuổi cô ấy có thể xếp hàng dài từ đây tới
sông Hoàng Phố."

"Cảm ơn."

Thẩm Ngọc Thư nói cảm ơn xong, đưa mắt ra hiệu cho Tô Duy, cả hai đeo
khẩu trang lên, nương theo con đường vừa mới được mở ra tiến vào, Vân
Phi Dương đứng tại chỗ, sờ sờ đầu, thật sự không nghĩ ra tại sao Thẩm Ngọc
Thư lại hỏi những thứ chẳng liên quan gì đến vụ án như vậy.

Đúng như Tô Duy nghĩ, khi bọn họ đi tới cửa thì bị tuần bộ ngăn lại.

Không đợi tuần bộ đưa ra cảnh cáo, Thẩm Ngọc Thư đã móc từ trong túi ra
một tờ công văn chứng minh, đường đường chính chính nói: "Chúng tôi là
bác sỹ pháp y của bệnh viện Hoành Ân, chịu sự ủy thác của cảnh trưởng
Đoan Mộc phòng cảnh vụ Cục Công Đổng, tới đây để hỗ trợ điều tra."

Đợi đã, nếu kí ức của Tô Duy không có vấn đề, thì chỗ của Đoan Mộc Hành
là ở phòng tạp vụ chứ không phải phòng cảnh vụ, lại còn cảnh trưởng Đoan
Mộc nữa chứ...

Tô Duy nhìn Thẩm Ngọc Thư, lại một lần nữa thấy phục sát đất khả năng
nói dối như thật của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.