CÂU HỒN NGỌC - Trang 165

đây chắc cũng là một trong những nguyên nhân dẫn đến việc tự sát của ông
ta."

Thẩm Ngọc Thư còn muốn hỏi thêm, phía sau đã vang lên tiếng ho khan.

Bùi Kiếm Phong quay lại, ngắt quãng cuộc đối thoại của bọn họ, nói với
Thẩm Ngọc Thư: "Kiểm tra xong hết rồi chứ? Chúng tôi còn rất nhiều việc
phải làm, nếu các vị không có việc gì thì xin mời về trước đi."

Hắn hạ lệnh đuổi khách rất rõ ràng, Thẩm Ngọc Thư lại coi như không hiểu,
nói rất nghiêm túc: "Tôi tới góc tường đứng, không cản trở các vị làm việc
đâu."

Góc tường thì có cái gì để xem chứ? Thà rời đi luôn còn hơn.

Nếu Thẩm Ngọc Thư không phải là bạn của Đoan Mộc Hành, Bùi Kiếm
Phong nhất định sẽ nói như vậy, nhìn hắn đi tới góc tường, chỗ đó không có
người, cũng không bày biện thứ gì, càng không hiểu nổi ý đồ của hắn.

Thẩm Ngọc Thư khép mắt đứng bên góc tường, hệt như đang dưỡng thần.

Thấy hắn không nhúng tay vào công tác điều tra, Bùi Kiếm Phong cũng
không tiện ép, chuyển qua hỏi chuyện các điều tra viên, nắm bắt tình huống
vụ án.

Tô Duy quay lại, nhìn thấy Thẩm Ngọc Thư một mình đứng trong góc
tường, nhắm mắt như lão tăng nhập thiền thì nhướng mày chạy qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.