CÂU HỒN NGỌC - Trang 169

"Lấy được rồi?"

"Tôi ra tay thì chuyện đó chẳng phải là dễ ợt sao? Có điều lần sau khi có yêu
cầu thì làm ơn nói sớm một chút, nên biết rằng trước mặt một đống cảnh sát
như vậy mà phải đổi thật thành giả, áp lực của tôi cũng lớn lắm đấy."

"Đừng quên cậu là thần trộm, là Tô Thập Lục không gì là không làm được."

Hiếm khi được Thẩm Ngọc Thư khen ngợi, tâm trạng Tô Duy rất tốt, không
kìm được ngâm nga một điệu nhạc.

Lạc Tiêu Dao ngồi ghế sau nghe bọn họ nói chuyện, sợ tới mức bổ nhào tới
ôm lấy lưng ghế trước, chằm chằm nhìn vào cái bút lông hỏi: "Đây là đồ vật
ở hiện trường mà? Hai người thật là to gan, em xin hai người đấy, để cho em
một đường sống có được không? Nếu chuyện này lộ ra ngoài, em sẽ chết
chắc..."

"Đừng lo, cùng lắm chỉ bị mất việc thôi, không chết người được đâu."

"Nếu không được làm tuần bộ, em thà chết còn hơn."

"Em cứ coi như không biết gì là được." Thẩm Ngọc Thư nói: "Chỗ này chỉ
có bốn người chúng ta, nếu để lộ ra ngoài, chắc chắn phản đồ là một trong
số này."

Lạc Tiêu Dao lập tức quay sang nhìn Vân Phi Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.