CÂU HỒN NGỌC - Trang 173

Lạc Tiêu Dao cũng định xuống xe, bị Tô Duy đưa tay giữ lại, ngay sau đó xe
lại nổ máy, cậu ta kêu cuống lên: "Hai người bận lắm đúng không? Em sẽ
không làm phiền hai người làm việc đâu."

"Đại Thế Giới để sau, anh có chuyện muốn hỏi em."

"Chuyện gì ạ?"

Thẩm Ngọc Thư tìm một chỗ đất trống dừng xe lại, nói với Lạc Tiêu Dao:
"Chuyện rất quan trọng, cho nên em nghĩ kĩ đi rồi trả lời, anh không muốn
phí thời gian vào việc nghe nói dối."

"Thẩm tiên sinh, ngài đừng làm mặt nghiêm trọng như vậy, sẽ khiến không
khí trở nên căng thẳng đấy, xem ngài khiến em họ sợ đến thế nào này."

Tô Duy ngồi xuống ghế sau, nở một nụ cười vô cùng dịu dàng, giữ chặt bả
vai Lạc Tiêu Dao, an ủi: "Không có việc gì không có việc gì đâu, chúng tôi
chỉ là hỏi mấy vấn đề nhỏ thôi, tỷ như vì sao gần đây cậu lại vay nhiều tiền
như vậy? Tỷ như gần đây sao hồn phách cậu cứ như trên mây? Lại tỷ như
khoảng thời gian Khương đại soái bị giết ở sau rạp hát, cậu đang làm gì?"

Tô Duy hỏi một câu, Lạc Tiêu Dao run một cái, đến cuối cùng sắc mặt trắng
bệch, muốn mở miệng giải thích, bàn tay Tô Duy đặt trên vai cậu ta ấn mạnh
hơn, dịu dàng nhắc nhở: "Nghĩ kĩ rồi hãy nói, trước khi cậu định nói dối,
đừng quên một điều, hai người trước mặt cậu đây đều có chỉ số thông minh
vượt xa cậu."

"Không phải... Em chỉ là... Gần đây hơi kẹt... Đồng nghiệp giới thiệu nhiều
quần áo thời thượng, em mua nhiều quá, không còn tiền, cũng không dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.