CÂU HỒN NGỌC - Trang 190

Thẩm Ngọc Thư không trả lời ngay mà nhìn qua một lượt phòng khách.

Căn phòng rất lớn, ngoại trừ những vật thiết yếu ra còn có những thứ như
đài, máy quay đĩa... Có điều đều không được sử dụng, rèm cửa bốn phía kéo
chặt, tuy rằng là ban ngày nhưng trong phòng vẫn bật đèn.

"Tôi lo có người lại tới hãm hại phu nhân nên cố ý kéo rèm lại."

Trong phòng khách, trừ Hứa Phú ra thì tất cả những tùy tùng khác đều lui ra
ngoài, nhìn thấy hành động của Thẩm Ngọc Thư, Hứa Phú chủ động giải
thích.

"Nếu thật sự lo lắng cho an toàn của Ngô tiểu thư thì biện pháp tốt nhất
chính là đưa cô ấy trở về."

"Anh nói vậy là có ý gì?"

Nghe ra ẩn ý trong câu nói của Thẩm Ngọc Thư, Hứa Phú bước tới trước
một bước, bị Ngô Mị ngăn lại, nói với Thẩm Ngọc Thư: "Là tôi kiên quyết
không quay về, lão gia chết không minh bạch, hiện tại đến thi hài còn chưa
trả lại, tôi lại bị oan, sao có thể cứ như vậy mà rời đi được?"

"Ngô tiểu thư, vừa rồi cô hỏi tôi có phải là có manh mối hay không, thật ra
chúng tôi đã có một số manh mối nhưng cần cô giúp đỡ. Cô bỏ tiền nhờ
chúng tôi phá án, cũng là muốn biết chân tướng sự việc, thế nên tôi hy vọng
có một số việc cô có thể thẳng thắn thành thật nói cho chúng tôi biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.