CÂU HỒN NGỌC - Trang 214

"Không biết, có điều hình như rất quan trọng đối với ông ấy, sau lần đó thì
ông ấy không ghé qua đây nữa."

Tính toán thời gian thì sự bất an của Tôn Trạch Học hẳn là có liên quan đến
việc Khương Anh Khải tới Thượng Hải, xem ra bọn họ đều dùng hết sức
tranh giành cái vị trí trong phòng cảnh sát kia.

"Có thể cho chúng tôi mượn thư tình mà ông ta viết cho cô được không?"

"Tặng cho các vị luôn đấy, người cũng chết rồi, tôi giữ mấy thứ này cũng
chẳng để làm gì."

Minh Nguyệt kéo ngăn kéo ra, bên trong đồ đạc lộn xộn, son môi phấn má
để linh tính, bên trên có một xấp giấy, Minh Nguyệt tiện tay lấy ra vài tờ,
đưa cho Thẩm Ngọc Thư.

Đó đều là giấy Tuyên Thành cao cấp, trên giấy là thuần một nét mực xanh,
chữ viết khí khái đĩnh đạc, thật khó lòng tin được chúng lại được viết ra bởi
một kẻ gian trá háo sắc.

Bởi vì bị vứt lẫn với đồ trang điểm nên trên giấy dính loang lổ vệt phấn son,
có thể thấy rằng Minh Nguyệt hoàn toàn không coi những lá thư tình ấy ra
gì.

Thẩm Ngọc Thư lật xem, phát hiện đại bộ phận đều là trích dẫn thơ từ
Đường Tống, ngoài ra cũng có một ít là của bản thân Tôn Trạch Học tự viết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.