những người viết blog chiến tranh - liên tục chiến đấu để giành ngôi vị số
một trong thế giới của blog.”
“Đó là một cuộc tranh đua sao?” cô hỏi, không khỏi cảm thấy thú vị.
“Với họ thì đúng là thế.”
“Họ không thể cùng tồn tại sao?”
“Có chứ, nhưng đó là cả một thế giới được thúc đẩy bởi cái tôi và họ sẽ
làm bất cứ điều gì có thể để leo lên đỉnh cao. Và điều ấy đồng nghĩa với hai
thứ. Thứ nhất, có càng nhiều người đăng ký tham gia càng tốt. Thứ hai,
quan trọng hơn - có càng nhiều blog khác đặt đường dẫn tới blog của cô
càng tốt.”
“Loạn quá nhỉ.”
“Rất rất loạn. Còn bây giờ, cô đã hỏi tôi có thể cho cô biết điều gì khiến
Chilton hợp tác hay không. Được thôi, cô cần nhớ Bản tin Chilton là một
thứ có thật. Nó quan trọng và có tầm ảnh hưởng. Cô cũng để ý thấy một
trong những bài đăng sớm nhất vào chủ đề Cây thập tự ven đường là từ một
nhân sự quản lý của Caltrans chứ? Ông ta muốn biện hộ cho công tác kiểm
tra chất lượng trên xa lộ của họ. Điều đó cho tôi biết các quan chức chính
quyền và các CEO
thường xuyên đọc blog này. Những gã này sẽ cảm
thấy cực kỳ bực bội nếu Chilton nói gì không hay về họ. Bản tin nghiêng về
các vấn đề mang tính địa phương, nhưng vì địa phương ở đây là California,
điều đó cũng đồng nghĩa những vấn đề đó thực ra chẳng hề địa phương chút
nào. Mọi người trên toàn cầu đều để mắt tới chúng ta. Tất cả đều tìm đọc về
tiểu bang này dẫu cho họ có yêu hay ghét nó. Vậy là bản thân Chilton nổi
lên như một nhà báo nghiêm túc. Ông ta chịu khó tìm hiểu nguồn thông tin
của mình, ông ta viết tốt. Ông ta luôn xử sự chừng mực và lựa chọn những
vấn đề thực sự - ông ta không phải là kẻ thích buôn chuyện giật gân. Tôi đã
tìm kiếm về Britney Spears và Paris Hilton
trên blog của ông ta, tìm lùi
lại bốn năm, và không cái tên nào trong hai cái tên kể trên xuất hiện.”
Dance không khỏi bị ấn tượng với điều này.
“Ông ta cũng chẳng phải là người làm bán thời gian. Từ ba năm trước
ông ta đã dành toàn thời gian cho việc viết bản tin rồi. Và ông ta vận động
ráo riết cho nó.”