CHA TỔNG GIÁM ĐỐC QUÁ CÀN RỠ - Trang 113

"Mẹ, Thược Thược chỉ muốn biết, Thược Thược chỉ muốn biết chìa

khóa vàng của mẹ vẫn còn ở đây không?" Hàn Khuynh Thược nói.

"Ở đây!" Hàn Mộ nhìn Hàn Khuynh Thược, trả lời. Mặc dù cô không

thể xác định được đứa bé ngốc này có phải đã biết gì hay không, không biết
đứa nhỏ này hỏi vấn đề này có dụng ý gì. Nhưng mà, cô cũng sẽ thành thực
trả lời nó.

"Nhưng mà mẹ, cái chìa khoác vàng này chính là lời đồn đại bên ngoài

nói nó có thể mở được kho báo, nó là của nhà họ Ninh gì đó!” Lời nói của
Hàn Khuynh Thược hết sức chắc chắn, không có một chút nghi vấn nào.

"Không sai!" Hàn Mộ gật đầu một cái.

Lúc đứa nhỏ nhắc tới nhà họ Ninh, tim của cô lại đập lên rất nhanh. Là

cô đang lo lắng. . . . . . Có lẽ, có một số viếc cất dấu không được, nên biết
nhất định sẽ biết. . . . . .

"Cho nên, chìa khóa trong tay mẹ là thật, còn trong tay của tên hồ ly

thối kia là giả!" Hàn Khuynh Thược nhìn Hàn Mộ, lông mày hơi nhướng
lên.

"Hồ ly thối?" Hàn Mộ chau mày, bày tỏ không hiểu.

"Ninh Thiếu, Ninh Doãn Tích!"

Hàn Mộ phát hiện khi bản thân nghe đến cái tên kia, hô hấp đã ngưng

lại. Cô không thể xác định được lời Hàn Khuynh Thược nói đúng hay sai.
Nhưng mà, cô thật sự không nghĩ tới Thược Thược của cô sẽ biết được thân
phận thật sự của nó. Thược thược là của cô, cô không cho phép bất cứ
người nào giành nó với cô!

"Thược Thược, con làm sao biết ông ta?" Tròng mắt Hàn Mộ nhẹ

nhàng rũ xuống. Cô đã có chút hối hận, lần trở về thành phố A này mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.