Một cái áo cưới hơn hai mươi vạn đô la bị cô hung hăng xé thành cái
váy ngắn.
Hàn Mộ thỏa mãn gật gật đầu. Dù sao hôn lễ này không thể tiếp tục
được nữ. Cô chẳng cần chuẩn bị một chút, nhìn xem có thể gặp phải điều
bất trắc không!
Ninh Doãn Ngân nhìn động tác tự nhiên của Hàn Mộ, khóe mắt mỉm
cười nhếch lên.
"Bà xã, đây là áo cưới hơn hai mươi vạn đô la đó! Em không có ý định
giữ lại làm kỷ niệm sao?"
"Vướng tay vướng chân, chờ một chút em mặc nó, sao em có thể hành
động được?" Hàn Mộ trừng mắt liếc nhìn Ninh Doãn Ngân, "Chẳng phải
hơn hai mươi vạn đô la sao?"
Hàn Mộ cố ý nhấn mạnh hai chữ đô la, "Ninh nhị, anh chính là nhà
giàu mới nổi, em mới không tin anh sẽ để tiền vào mắt!"
Ninh Doãn Ngân bĩu môi một cái.
Thật coi anh là nhà giàu mới nổi không được sao? Bà xã anh quả thật
coi trọng anh!
"Hiện tại hỗn loạn như vậy, anh chuẩn bị làm thế nào?" Hàn Mộ cau
mày, nhìn hiện trường không yên tĩnh chút nào, bất đắc dĩ nhìn Ninh Doãn
Ngân.
Bùn giấy!
Ninh Doãn Ngân phát hiện mình sắp điên rồi, lớn tiếng rống to: "Đều
yên tĩnh lại cho tôi!"