CHA VÀ CON - Trang 113

lại trên bờ biển với đống đồ đạc lỉnh kỉnh xung quanh. Anh thức dậy và ho.
Anh uống chút nước và chất thêm củi vào đống lửa, những tia lửa đỏ không
ngừng bắn ra. Thứ gỗ đã ngấm muối này cháy tỏa ra ngọn lửa màu cam và
xanh. Anh ngồi nhìn chúng trong một lúc lâu. Sau đó anh đi ngược lên trên
bờ biển. Cái bóng của anh đổ dài trên nền cát ngay trước mặt anh. Nó cũng
lay động theo ngọn lửa, như một ngọn lửa bập bùng trong gió. Anh ho
không dứt. Anh quỳ xuống nắm chặt đầu gối, cảm nhận được vị mặn của
máu trong miệng. Những con sóng trườn lên bờ cát rồi rút lui vào trong
bóng tối. Anh nghĩ lại về cuộc đời nhưng còn cuộc đời nữa đâu để nghĩ.
Sau một hồi anh quay lại. Anh lấy một lon quả ra khỏi túi, ăn chậm rãi.
Thằng bé vẫn đang ngủ. Mỗi làn gió thổi, ngọn lửa bùng lên làm những tàn
lửa thi nhau chạy theo gió ra ngoài biển. Anh để cái hộp rỗng giữa hai
chân. Mỗi ngày là một sự dối trá. Nhưng ta đang chết dần chết mòn. Đấy
không phải là một điều dối trá. Hai cha con xếp những đồ đạc mới trên tấm
bạt hoặc trên những tấm chăn trên bờ biển. Sau đó đóng tất cả lên xe.
Thằng bé đã cố gắng mang quá nhiều và hai cha con phải dừng lại để nghỉ.
Anh dỡ bớt một phần đồ đạc bên con chuyển sang bên mình. Sau cơn bão,
con tàu đã di chuyển một chút. Anh đứng nhìn nó. Còn thằng bé chăm chú
nhìn anh. Cha lại định ra đó ạ? Nó hỏi. Ừ. Một lần cuối. Con thấy sợ lắm
cha à. Không sao đâu. Con để ý xung quanh một chút. Chúng ta đã có quá
nhiều thứ để mang đi rồi. Cha biết, chỉ là cha muốn xem lại một chút.
Vâng. Anh xem xét con tầu từ đầu đến cuối một lần nữa. Khoan đã nào. Để
xem lại xem. Anh ngồi trên sàn của phòng khách lớn, chân đặt lên cái bệ.
Trời đang tối dần. Anh cố gắng nhớ lại mọi chi tiết của con tàu. Anh đứng
dậy bước ra boong tàu một lần nữa. Thằng bé đang ngồi cạnh đống lửa.
Anh bước xuống khoang lái ngồi tựa vào tường, chân gác lên bàn, gần
ngang tầm mắt. Anh mặc một cái áo len và khoác thêm một cái áo gió bên
ngoài nữa nhưng chúng chẳng đủ ấm khiến anh cứ run lên cầm cập. Anh
đang định đứng dậy thì anh nhận ra cái mà anh cứ nhìn chăm chăm từ nãy
đến giờ ở bên vách bên kia là bốn cái chốt. Tất cả làm bằng i-nốc. Ngày
trước, những băng ghế này được bọc đệm. Bây giờ, anh có thể thấy dấu vết
của những miếng đệm đã rị rách toang ở các góc. Phía trên băng một chút,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.