CHAI THỜI GIAN - Trang 204

Chai nhiều. Eik chỉ rành về những vấn đề trực tiếp liên quan đến nó, ví dụ
như sách giáo khoa hay việc bán hàng ở cửa hàng của bố nó, thay vì bất cứ
thứ gì khác. Nó không quan tâm đến chính trị, nghệ sĩ và nhà văn như
Porm, nó cũng không hứng thú với Tam giác Bermuda, với bí mật của các
kim tự tháp hay với người ngoài hành tinh như Chai, với lại nó cũng không
nghe nhạc nước ngoài hay xem phim giống tôi, Eik thuộc loại mà chúng tôi
gọi là “một cộng một bằng hai”. Nó sẽ nhảy đến tận trần nhà nếu có ai đó
nói với nó điều ngược lại, có một lần nó đã đuổi theo chửi rủa Chai vì Chai
quả quyết rằng “một cộng một là một” và chứng minh bằng cách cho một
nắm cát lên một nắm cát khác, thành một nắm cát. Porm thường hay giễu
Eik là “nạn nhân của chế độ”, một người không có suy nghĩ tiến bộ, chỉ
giỏi nghe theo sách giáo khoa, học thuyết phương Tây và các thứ đẹp đẽ
cùng một giuộc khác, còn Eik thì chẳng để bụng mấy lời đó lắm, trừ phi nó
đang bực mình và bị Porm dồn vào đường cùng, nó mới lấy tay gõ vào đầu
Porm.

Tôi vẩn vơ nghĩ về Chai. Mặc dù nó trở thành một đứa bạn khác vô

dụng sau sự cố bóng đá, nói chuyện với nó vẫn đỡ hơn là tâm sự với Eik.

Tôi bắt một chiếc xe buýt ở đầu ngõ nhà Jom rồi xuống xe ở đường

Tok, rồi lại từ đây lên chiếc xe buýt khác qua cầu Krungcheip để đến gặp
Chai ở Daokhanong.

Chai có vẻ không ngạc nhiên lắm khi thấy tôi đến. “Sao cậu không gọi

điện trước?” nó nói. “Mình đang chuẩn bị nướng.”

“Cứ làm như nhà cậu có điện thoại ấy!” tôi giễu. “Mà chuyện nướng là

thế nào đấy?”

“Nhóm lửa ngoài trời,” Chai nói, đứng ra xa đề phòng. “Nhiều cỏ quá

nên mình định đốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.