CHÂM NƯƠNG - Trang 4

『Châm Nương』—— 02

【02】
Gã tên Mã Thủ, là một nhân viên kinh doanh vật tư y tế. Tháng trước, có
bận gã cãi nhau với đồng nghiệp, cùng một cơ quan, thôi thì lựa lời mà nói
cho vừa lòng nhau. Ấy thế mà con điên kia chửi gã là “thứ súc vật”, thậm
chí còn đáp cốc trà vào đầu gã chảy máu be bét.
Nếu gã sân si có khi đã báo cảnh sát cũng nên, nhưng đàn ông mà, phải bao
dung, rộng lượng, thế nên gã nhường nhịn “Thôi”, “Lau tí cồn, dán miếng
băng là xong ấy mà”. Mọi người nức nở khen gã nhân hậu, ngay cả sếp
cũng mỉm cười hiền hoà như một lời hứa hẹn cho tương lai thăng tiến sắp
tới.
Chuyện tuy nhỏ bằng cái móng tay nhưng chẳng ai ngờ, vết thương lại
không hề nhỏ.
Nó không chịu lành.
Không những không lành mà còn nứt toác, loang lổ như đất nẻ gặp hạn,
mỗi ngày lan ra một phân, mới đâu chục ngày mà đã nứt thành một đường
vòng gập ghềnh y như đường vĩ tuyến trên đầu gã.
Mã Thủ sốt ruột lắm, nơm nớp chạy đến bệnh viện, bác sĩ cũng không tìm
ra nguyên nhân, thậm chí còn nghi ngờ rằng tất cả là do gã: “Anh cố tình
làm rách vết thương phải không, anh trêu ngươi chúng tôi đấy à?”
Nhưng sau này, Mã Thủ không dám đến bệnh viện nữa, vì dần dần có dòi
bọ bò ra từ vết thương. Chúng ngọ nguậy trườn khắp băng vải trắng, mỗi
khi chúng sắp sửa chui ra, gã lại vờ như mình đang thấm mồ hôi. Để làm gì
ư? Để lấy giấy lấy khăn hay bất kì thứ gì gã tiện tay vớ được, dí nó nát bét,
nát bét…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.