CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 1027

Giọng nói trầm thấp làm say lòng người, hô hấp như có như không

phất qua trên mặt, A Đoàn trừng mắt, cứng cổ cố gắng bình tĩnh. “Mây
ngày hôm trước Hoàng Hậu nương nương còn nói với muội, trước ngày
thành thân chúng ta không được gặp lại nhau, không thích hợp!” Vừa nói
vừa lui người về sau, kiên quyết thực hiện lời nói của Hoàng Hậu nương
nương đến cùng.

Ngô Đồng không đổi sắc mặt, khuỷu tay đang để trên ghế chống đầu,

tay áo màu xanh rộng trượt xuống, lộ ra cánh đường cong cánh tay, khẽ
nhếch khóe miệng như cười như không, nhìn chằm chằm vào A Đoàn đang
lui về sau. “Trước kia mẫu hậu còn nói với ta chuyện về trắc phi đó, có phải
ta cũng nên nghiêm túc nghe theo lời của người hay không?”

A Đoàn biết, Ngô Đồng đang tức giận.

Mềm mại mím môi, cả người lui về một góc, không khống chế được

tự động nhiễm lên sự nức nở. “Muội không cố ý như vậy, muội không
khống chế được, muội cũng cần có thời gian…” Lý trí đã đồng ý với lời nói
ngày ấy của Ngô Đồng, nhưng thân thể lại không nghe theo lý trí, không
phải là già mồm cãi láo, là tâm tình không biết nên đối mặt như thế nào, sau
đó luôn muốn trốn tránh.

Ngô Đồng rũ mi mắt xuống, một lúc sau than nhẹ một tiếng, cuối cùng

vẫn đầu hàng.

“Ta sẽ cho nàng thời gian, nhưng nàng không được trốn ta.”

“Được.” A Đoàn gật đầu liên tục không ngừng, sau đó nhìn sắc mặt

Ngô Đồng còn hơi trầm xuống, nghĩ ngợi, im lặng rút ngắn khoảng cách.
Ghé sát vào lôi kéo ống tay áo của Ngô Đồng, mềm giọng cầu xin tha thứ
“Thái Tử ca ca, huynh không nên tức giận được không?” Thái độ như khi
mắc sai lầm ngày bé, làm cho người ta không nỡ trách phạt.

“Nàng đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.