CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 159

Bích Sơ đi theo hoàng hậu đã nhiều năm, có thứ gì tốt mà chưa từng

thấy qua? Cho dù là thái tử cũng không nhất định sẽ đưa ra thứ gì có thể
làm cho Bích Sơ ngạc nhiên. Nhận lấy vật này cũng không phải do tham
tài, thật ra là muốn tỏ rõ thái độ cho thái tử biết, nàng thu nhận cũng có
nghĩa là sẽ biết thức thời mà ngậm miệng. Bích Sơ cũng không cho rằng
mình bán đứng chủ tử.

Đối với hoàng hậu nương nương, quan trọng nhất chính là thái tử điện

hạ, nàng chẳng qua là ở giữa được hưởng chút lợi nhỏ, không để giữa hai
người có khe hở gì mà thôi. Hoàng hậu nương nương là thật lòng tốt với
thái tử, cho nên mới nghiêm túc muốn bồi dưỡng Hứa tiểu thư. Chỉ là
nương nương dường như không nhìn ra, tuy thái tử điện hạ mới năm tuổi
nhưng đã có chủ kiến của riêng mình.

Hoàng hậu nương nương lại luôn coi hắn như đứa trẻ bình thường,

chuyện gì cũng thay hắn quyết định.

Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, tuy rằng Bích Sơ

chưa từng làm mẫu thân, nhưng nàng cũng có hiểu tâm tình của hoàng hậu,
cũng hiểu được tâm tình của thái tử điện hạ. Giương mắt nhìn thái tử điện
hạ một chút, thấy tầm mắt hắn vẫn không rời khỏi Hứa tiểu thư, tuy rằng
không biết tại sao lại quan trọng.

Hoàng hậu nương nương thật sai lầm, càng để ý người, lại càng không

để cho người khác tùy ý an bài

Giúp đỡ chủ tử là bổn phận của nô tài, Bích Sơ liền mở miệng: "Hôm

nay Hứa tiểu thư ở cùng công chúa An Dương, hai người cùng ăn cùng
ngủ. Hứa tiểu thư tính tình yên tĩnh, tỉnh dậy cũng không ồn ào khóc nháo,
chỉ có công chúa An Dương mỗi lần thức giấc đều hết sức hoạt bát, cũng
nhờ ảnh hưởng của tiểu thư mà an tĩnh đi nhiều."

"Hoàng hậu nương nương cũng rất cao hứng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.