CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 287

Mặc dù mình sống lại một kiếp, rất nhiều chuyện đều vô cùng quen

thuộc, phụ hoàng cũng rất hài lòng, nhưng mình không thể dừng ở những
điều này. Đây là điều mình nên làm, bản thân mình cũng có nghĩa vụ làm
cho đất nước trở nên phồn thịnh, không có tốt nhất chỉ có tốt hơn. hiện tại
Hoàng đế là phụ hoàng không phải mình.

Vì A Đoàn làm quá nhiều việc, kể cả mình có là Thái Tử cũng không

thể gạt được phụ hoàng. Bản thân chỉ có thể trở nên ưu tú, ngày càng ưu tú,
ưu tú đến mức làm cho phụ hoàng không để ý đến việc mình đặt quá nhiều
tâm tư lên A Đoàn.

Đối với mẫu hậu cũng phải như vậy.

nói cách khác, A Đoàn cũng không được trưởng thành.

Biết là nóng vội sẽ mệt, có đôi khi mệt đến không nhấc nổi tay, lúc trở

về Đông cung thì A Đoàn đã sớm ngủ say. Nhưng dù bận rộn mệt mỏi hơn
nữa, lúc trở về nhìn thấy nàng đang an ổn ngủ, nàng còn sống ở bên cạnh
mình, lại cảm thấy những điều này thật đáng. Cũng thấy may mắn, cảm ơn,
cảm ơn trời cao cho mình cơ hội được sống lại một lần nữa.

Cũng biết không lên để nàng còn nhỏ tuổi đã phải rời nhà, kiếp trước

biết nàng có nhiều tâm sự, kiếp này nên để cho nàng tự do tự tại. Nhưng mà
thật sự không làm được! Nếu A Đoàn không ở bên cạnh mình, cuộc sống
như vậy làm thế nào chịu đựng được? nói là sống một ngày bằng một năm
cũng không quá. Chỉ có thể ích kỉ giam nàng bên mình.

Mấy năm sẽ tốt, để ta nhìn nàng lâu một chút.

Tính tình vẫn là trẻ con, cái gì cũng không hiểu ta có thể đợi chỉ mong

nàng ở bên ta nhiều hơn một chút. Để cho ta làm quen, cũng để ta tin tưởng
nàng sẽ lại lần nữa đến bên ta chứ không phải là ảo cảnh. Nếu như tất cả
những điều này chỉ là mơ, như vậy ta tình nguyện cả đời này không tỉnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.