CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 327

đưa mắt nhìn ngọc bội đang đeo trên cổ nàng.

"Ngọc bội kia thật đẹp, thảo nào muội muội muốn lấy bằng được."

Mày Hứa Tâm Dao nhíu càng chặt, còn chưa kịp suy nghĩ xem ý của

Hứa Tĩnh Ngữ là gì thì tay đã nhanh đưa lên che ngọc bội trên cổ. Bộ dạng
vội vàng này thật sự làm Hứa Tĩnh Ngữ hài lòng, một lúc lâu sau mới cười
nói "Nhị muội không cần khẩn trương như vậy, ta không có ý lấy ngọc bội
của ngươi."

"Mặc dù đây là ngọc bội làm cho tam muội mà ngươi đoạt được

nhưng ta sẽ không đoạt lại từ ngươi, yên tâm."

Chuyện này là chuyện duy nhất Hứa Tâm Dao cảm thấy có lỗi với A

Đoàn, nay lại bị Hứa Tĩnh Ngữ nói ra nên sắc mặt càng lạnh. Bước một
bước đến trước mặt Hứa Tĩnh Ngữ, hai tay đặt trên cửa "Đại bá mẫu đã ra
lệnh cho ngươi ở trong phòng tĩnh dưỡng cho tốt nên ngươi tốt nhất vẫn ở
trong phòng đi."

nói xong muốn đóng cửa tiễn khách.

Hứa Tĩnh Ngữ cũng không vội, chậm rãi nói "Đợi đến trưa cũng

không thấy được mặt người ta, cảm thấy như thế nào?"

Động tác đóng cửa đột nhiên dừng lại, hai mắt Hứa Tâm Dao trừng

lớn nhìn Hứa Tĩnh Ngữ, sắc mặt trắng bệch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.