nhiều đồ "không sao, chúng ta mua một cái nhỏ ăn cho đỡ thèm, ăn hai
miếng rồi để lại cho Tiểu Giang công công được không?" Hướng về phía
Giang Vạn Lí mặt đang đỏ bừng bừng "Tiểu Giang công công đã vất vả đến
trưa rồi, A Đoàn khao hắn có được không?"
Trong lòng Giang Vạn Lí thầm run lên, sao giọng Thái tử điện hạ nghe
có vẻ chua vậy?
Mình là ai? Là thái giám đứng đầu Đông cung, tương lai lại là đại thái
giám của Thái tử phi! Làm sao có thể muốn ăn cái này! Hơn nữa cho dù
muốn ăn cũng không dám ăn đồ ăn của cô nương a...
A Đoàn nhìn theo ánh mắt của Ngô Đồng, đúng là Tiểu Giang công
công phải cầm rất nhiều đồ, nhìn có chút chật vật. Xấu hổ lè lưỡi "Tiểu
Giang công công ngươi đói bụng sao?" Vừa nói vừa thò tay ra "Để ta cầm
giúp ngươi ít đồ, thật sự mua quá nhiều đồ rồi."
Những thứ này đều là những thứ A Đoàn mua cho các ca ca, Ngô
Đồng đương nhiên sẽ không cầm, vậy nên tất cả đều đưa hết cho Giang
Vạn Lí.
Giang Vạn Lí mở to mắt nhìn bàn tay nhỏ bé trắng nõn trước mặt
mình, ngón tay nhỏ nhắn trắng mềm, nhìn là biết được cưng chiều từ nhỏ.
Sau đó liền nhận thấy được một ánh mắt lạnh lùng như vây chặt lấy mình,
vội vàng run rẩy lắc đầu, thậm chí còn bước một bước về phía sau.
"Nô tài không sao, cũng chỉ là ít đồ lặt vặt thôi mà, không cần cô
nương phải bận tâm!"
"thật sự không cần ta cầm giúp sao?" Tay A Đoàn vẫn vươn về phía
trước không rút lại.
cô nương van xin ngài đừng hỏi nữa, Thái tử thật sự muốn làm thịt ta
rồi! Giang Vạn Lí nở nụ cười còn khó coi hơn khóc "Nô tài thật sự không