CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 42

Một bên là con gái, một bên là cháu ngoại, lòng bàn tay là thịt, mu bàn

tay cũng là thịt, Vương thị cũng đã làm mẹ đương nhiên biết rằng đứa con
quan trọng như chính quả tim của mình vậy, dù thế nào cũng không đành
lòng rời mắt. Huống chi đứa cháu ngoại này còn là một Phượng Hoàng, tất
cả mọi người đều có thể đoán được nàng nhất định sẽ có thời điểm vươn
cánh bay lên cao.

Biết nhiều lời cũng vô ích nhưng nội tâm vẫn có chút giận: "Tuỳ con

vậy, dù sao chờ đến lúc con già đi thì ta cũng đã chết rồi, mắt không thấy
tâm không phiền!"

Bình thường mỗi khi mẫu thân giận dỗi như vậy, Trần thị sẽ mặt dày

đến ôm lấy bà cọ mặt làm nũng. Hôm nay thì khác, ngẩng đầu nhìn sắc trời
bên ngoài một chút, cũng đã không còn sớm, lát nữa mẫu thân còn phải ra
ngoài chào hỏi khách nhân, hôm nay có rất nhiều người tới mà Trương thị
thứ nhất là không thể ứng phó được hết, thứ hai là thân phận nàng cũng
không đủ, cho nên mẫu thân mới phải tới đây thật sớm để giúp mình.
Không có cha mẹ chồng hằng ngày làm gì cũng có thể thoải mái tự do,
nhưng mỗi lần có công việc hệ trọng chỉ có thể nhờ trưởng bối nhà mình
đến đây chủ trì giúp.

"Mẫu thân, chuyện con phái người nói với mẫu thân, người đã giúp

con lưu ý thật kĩ chưa?"

Hứa gia thực lực không đủ, quen biết không rộng, Trần gia vẫn là một

thế gia, đương nhiên quan hệ sẽ rộng rãi hơn Hứa gia nhiều.

Vương thị vẫn nhìn Đoàn nhi ngoan ngoãn nằm ngủ trong lòng mình,

nghe Trần thị hỏi vậy, bà gật đầu nói: "Đương nhiên là ta sẽ lưu ý, loại
chuyện này ta làm sao có thể quên được, chỉ là..." Dừng lại một chút, có
chút do dự nhìn thoáng qua Đoàn nhi: "Con bé vừa mới sinh ra, giờ chuẩn
bị vẫn còn quá sớm, con lo nghĩ nhiều rồi, con không sợ về sau con gái sẽ
không thân thiết với con nữa sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.