CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 439

“Được rồi, được rồi.” Thấy Giang Vạn Lí thật sự sốt ruột, A Đoàn

cũng không trêu hắn nữa, chỉ nói thầm một câu “Càng lớn càng không vui,
thật là nhớ Tiểu Giang công công lúc trước.” Giang Vạn Lí nghe được,
ngậm miệng không nói lời nào, trong lòng âm thầm phản bác: nếu vẫn
không biết chừng mực như trước kia, Thái Tử còn không lột da ta ra sao…

A Đoàn từ trên giường đứng dậy, đứng lên hoạt động một lúc, cả ngày

đều nằm trên giường, xương cốt cũng rã rời hết rồi, nhưng mà mẫu thân
cũng cho phép đứng dậy. Trong phòng đã chuẩn bị lò sưởi thậtto nên cũng
không lạnh, nhưng Giang Vạn Lí vẫn lấy áo khoác khoác lên cho A Đoàn,
theo thói quen của tiểu thư chắc lại muốn đến bên cửa sổ.

Quả nhiên, A Đoàn vốn định ra đứng một lúc, đi đến bên cửa sổ, híp

mắt nhìn ra bên ngoài.

Hôm nay thời tiết cũng không tốt, mới vừa có chút ánh nắng mặt trời

bây giờ đã không thấy nữa rồi, gió thu bắt đầu thổi, sắc trời cũng tối lại,
muốn mưa, mưa thu luôn kéo dài dai dẳng. Tầm mắt chuyển sang chỗ khác,
nhìn về phía cây ngô đồng lá đã rụng hơn nửa, lẳng lặng nhìn một lúc, im
lặng nhớ nhung.

Hơi hơi ngửa đầu hít một hơi thật sâu không khí lạnh, nhắm mắt khóe

miệng cong lên.

Thái Tử ca ca, muội sẽ không để mình bị thương nữa đâu, muội sẽ tự

bảo vệ mình.

Còn huynh, khi nào thì huynh mới trở về?

Bán Đông cầm hộp đồ ăn đi từ bên ngoài vào, nghiêng đầu nhìn A

Đoàn đang đứng bên cửa sổ, cười tiến lên, để chiếc hộp trên tay xuống
“Tiểu thư, đây là điểm tâm do Hoàng Hậu nương nương vừa phái người
đem đến, cũng truyền lời lại, nói tiểu thư muốn ăn cái gì, thì phái người báo
tin cho người là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.