CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 512

“Hôm nay là sinh nhật ngươi.” An Dương chớp chớp mắt, nhìn xung

quanh giải thích. A Đoàn không tin, nhất định là có nguyên nhân khác,
cũng không nói lời nào, bình tĩnh nhìn An Dương, chẳng bao lâu An
Dương không chống đỡ nổi “Được rồi, được rồi, thật là sợ ngươi.”

“thật ra ta nghĩ trước kia lúc sinh nhật ngươi ca ca đều sẽ dẫn ngươi đi

chơi, mấy năm nay huynh ấy không ở đây, ta làm muội muội, cũng muốn
làm tốt trách nhiệm chăm sóc ngươi. Hôm nay ngươi muốn đi chơi chỗ nào
cũng được, yên tâm đi, mẫu hậu đã đồng ý, đừng đi quá xa là được, kể cả ra
khỏi thành cũng không sao, trở về trước khi cửa thành đóng là được.”

Ngày sinh nhật Thái Tử ca ca đưa mình ra ngoài chơi sao? A Đoàn

nghiêng đầu, mờ mịt, hình như đã rất lâu trước đây, bản thân mình cũng
không nhớ rõ, chỉ mơ hồ nhỡ đó là một cảm giác rất vui sướng, nhưng mà
cụ thể thì không thể nhớ được, đã rất lâu rồi.

A Đoàn không nói gì làm cho An Dương tưởng đụng vào nỗi đau lòng

của nàng, hận không thể cho mình hai cái bạt tai, đã biết rõ còn nói ra!
đang định há mồm chữa lại thì A Đoàn đã hồi thần, nghiêng đầu nhìn An
Dương hỏi “Còn gì nữa không, ta không tin chỉ có lý do này, nhất định còn
lý do khác.”

“À, nhân tiện nhìn Vệ Trường Hận, không phải hôm nay hắn trở về

sao…”

đã biết không đơn giản như vậy, trước kia cũng không thấy nàng ấy ân

cần như vậy, A Đoàn quay đầu, nhìn Bán Đông chải tóc cho mình. Bên tai
truyền đến tiếng An Dương cưỡng từ đoạt lý (ngụy biện) “Cũng không phải
chỉ có ta muốn đi, hôm nay phụ hoàng còn muốn tự mình đến cổng thành
nghênh đón đấy, không biết có bao nhiêu long trọng, bao nhiêu người muốn
đi đấy!”

“Hai chúng ta không đi có vẻ không phù hợp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.