CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 691

Bán Đông…

Thở dài một hơi, Bán Đông đưa tay lên xoa huyệt thái dương, bất đắc

dĩ mở miệng “Tiểu thư sao phải như vậy chứ? Lá rụng là do ý của ông trời,
nô tỳ cũng không ngăn cản được. Huống chi là ngô đồng tuy bị mưa làm
ướt nhưng năm sau là chẳng lẽ có thể không mọc nữa sao?” dừng một chút
lại càng bất đắc dĩ nói “Nô tỳ đã từng nghe nói uống rượu dưới ánh trắng,
nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói tiểu thư nhà ai uống rượu vì lá rụng cả,
còn luôn luôn uống lúc sáng sớm.”

Người say luôn vì có chuyện đau lòng, còn tiểu thư nhà mình đau lòng

vì chuyện gì? Chỉ vì mưa mùa thu làm ướt lá rụng?

Lúc ngủ tiểu thư thích yên tĩnh nhưng lại dễ tỉnh giấc, cũng không biết

bắt đầu từ khi nào, mỗi lần thu đến, chỉ cần tiểu thư bị mưa thu làm tỉnh
giấc nhất định sẽ uống rượu. Cũng may mặc dù mưa mùa này triền miên,
nhưng không phải lần nào mưa cũng là lúc tiểu thư đang ngủ. Mỗi mùa thu
có khoảng năm sáu lần gì đó.

Chờ lá ngô đồng rụng hết tật xấu này cũng sẽ biễn mất.

Trần thị cũng không biết hũ rượu nhà mình còn có thói quen này, Bán

Đông cũng mở một mắt nhắm một mắt.

A Đoàn không thèm nghe Bán Đông đang lẩm bẩm, khép hờ mắt lại

ngiêng đầu nhìn về phía cây ngô đồng, con ngươi nhìn như rất bình tĩnh lại
ẩn giấu sự ỷ lại cùng quyến luyến sâu sắc. Khóe miệng lại không khống chế
được nhếch lên, người khác không cần biết cũng không cần hiểu, chỉ cần
bản thân hiểu là được rồi.

Bộ dáng không biết hối cải này làm Bán Đông càng mệt tim.

Lúc A Đoàn vừa dùng điểm tâm xong đang rửa tay, Hứa Tiêu Nhiên

đã từ ngoài đi vào. một thân quần áo màu xanh làm hắn nhìn càng thêm ấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.