CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 145

CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN

Huyền Lê

www.dtv-ebook.com

Chương 9: Liêu Xiêu Vì Tình Yêu

Niềm vui vì được Cục Kẹo tin tưởng “trao than gửi phận” đã khiến tôi

hân hoan đến độ thường xuyên nhắn tin cho Hoành Tá Tràng để thêm mắm,
dặm muối cho tình cảm của họ thêm phần thắm thiết. Đương nhiên, Hoành
Tá Tràng nhắn lại bằng giọng lạnh lùng vốn có “Đừng có lắm chuyện”. Ô
này nhé, không phải tự nhiên thò cẳng khuấy đảo tình yêu của đó đâu nhé,
đây được gửi gắm nhờ cậy hẳn hoi đấy, dù đây có hơi lắm mồm tý thôi chứ
không ai có quyền liệt Đỗ Tiến Phong này vào hạng lắm chuyện đâu nhé.
Tóm lại, nhân danh sự nhờ vả của Cục Kẹo xinh đẹp, tôi sẵn sàng lao vào
“dầu sôi lửa bỏng” để họ được đến với nhau. Nói thật, chẳng phải tốt đẹp gì
đâu, chẳng qua tôi sinh ra vốn có lòng nhiệt tình bẩm sinh nên ai nhờ là tôi
giúp, giúp hết sức có thể mặc kệ kết quả sau này có thế nào đi chăng nữa
(Thường thì những gì tôi nhúng tay vào đều có hậu quả).

Chính vì sự nhiệt tình thái quá đó mà tôi được Cục Kẹo khá yêu quý.

Cô bé (cô ta kém tôi hai tuổi) thường gọi điện kể đủ chuyện với tôi, than
phiền với tôi, cười với tôi, rồi khóc cũng với tôi nốt. Đôi khi, tôi chột dạ,
nhỡ đâu cô bé lại chuyển sang yêu tôi, thay vì yêu Hoành Tá Tràng thì chắc
là tôi chết mất. Tóm lại, từ khi kết bạn với Cục Kẹo, tôi trở thành một cái
hũ đựng đủ các thứ tả phì lù của cô nàng yếu đuối. Ôi trời, thảo nào mà
Hoành Tá Tràng sợ Cục Kẹo đến thế, đến cái đứa có đầy sức chịu đựng như
tôi cũng phát hoảng nữa là. Tôi nhận ra điều đó và khuyên nhủ Cục Kẹo là
phải trở nên bản lĩnh hơn, phải biết cách tiết chế tình cảm và tinh thần của
mình, như thế Hoành Tá Tràng mới thích. Cục Kẹo vui lắm, mời tôi đi ăn
một bữa no nê. Đấy, làm bà mối kể ra cũng ấm bụng lắm chứ, thà một lời
khuyên vô thường vô phạt mà cũng được mời ăn còn gì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.