CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 142

không. Giữa ban ngày ban mặt mà đeo như thế thì thật dư thừa và chắc chắn
là đắt kinh khủng.

Thực tình thì công tước có để ý đến viên kim cương và nghĩ là khiếu

thẩm mỹ của hắn rất tồi, và chàng không khỏi cảm thấy vui vì Verena cũng
đã nhận ra là viên kim cương đó không nên đeo khi cưỡi ngựa.

- Thế ông nghĩ sao về con ngựa của anh ấy? nàng hỏi giọng vẫn thấp và

hơi bối rối Công tước trong tình huống này dĩ nhiên rất khéo léo lộ ra
những suy nghĩ thật sự của mình. - Có lẽ anh họ cô đã thuê nó, chàng đoán
chừng.

- Vâng có lẽ thế, Verena trả lời, thôi không cau mày nữa. Tôi chẳng

thích thú gì khi nghĩ là Giles lại đi thuê 1 con ngựa loè loẹt mà chắc chắn là
chỉ sau vài dặm nó sẽ đứt hơi và chịu không nổi thôi

- Cô phê phán chua cay lắm đấy, công tước mỉm cười.

- Ồ tôi ấy à, nàng hỏi, hi vọng là không đến mức như thế đâu

Cuộc gặp gỡ với anh họ đã làm nàng hơi bối rối, nàng không cười nữa

và công tước khó khăn lắm mới làm nàng mỉm cười được khi chàng đưa
nàng trở lại quãng trường Manchester Nàng lịch sự cảm ơn rồi bước xuống
xe chẳng chút khó khăn, công tước không thể để mặc ngựa nhảy xuống nên
đành chào tạm biệt rồi cho ngựa chạy để mặc nàng đứng trên ngưỡng cửa,
cô độc trơ trọi và hơi e dè. Phu nhân Bingley không chú ý lắm là Verena có
thích thú với cuộc dạo chơi công viên hay không vì còn quá mệt mỏi với
những buổi tiệc liên hoan ngày hôm qua nên quyết định sẽ ngủ cho qua cơn
mệt mỏi và nhức đầu Verena bước vào phòng khách, cầm lên 1 quyển sách,
nhưng cả 15' sau nàng mới nhận ra mình chẳng đọc được 1 từ nào cả nên
nàng đứng lên dạo quanh phòng. Nàng biết mình đang phải lo nghĩ về
những vấn đế rất khó nói ra nhưng dù vậy nó cũng làm nàng hơi nôn nao lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.