CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 162

thực sự của tôi mà.

- Có lẽ Giles sẽ không nhận lời mời của ông đâu, nàng nói nhanh.

- Chắc cô nghĩ là ông ấy không muốn rời LD chứ gì, còn tôi thì không

nghĩ ngài ấy có thể cảm thấy buồn chán đâu vì tôi cũng có mời thêm bạn
thân của ngài ấy, em họ tôi, Jasper, cùng đi với ngài ấy luôn.

Khó khăn lắm Verena mới nén được tiếng thét vì khiếp sợ, làm sao mà

chàng có thể ngốc nghếch như thế chứ? Và rồi nàng tuyệt vọng nghĩ là
chàng đang làm thế vì nàng. Chắc chắn rồi, chàng không tin là mình đang
sắp bị 1 gã đàn ông tàn ác ăn mặc sang trọng tấn công. Rồi nàng nhớ ra
mình đã kể về Giles nồng hậu biết chừng nào trong thời gian săn sóc công
tước ở nhà nàng. Dĩ nhiên là chàng đã cho rằng nàng đang yêu anh họ nàng,
mặt nàng nóng lên khi nghĩ tới chuyện đó. Chợt nhớ ra họ sẽ phải đến
Hamstead Heath, nàng cúi xuống để nhìn ra đường, 2 bên đường cây cối um
tùm, che phủ. Bọn cướp sẽ dễ dàng vô cùng khi nấp trong bụi rậm rồi lao ra
bất thình lình để tấn công xe chở công tước. Nàng biết rõ bọn cướp sẽ
không tấn công xe dưới ánh sáng của ban ngày Mặt trời đang từ từ lặn
xuống mang theo vầng hào quang vàng rực đằng sau những đám cây cối và
nàng nhớ đã có lần khi nàng báo trước cho công tước biết rõ số phận của
chàng, nàng đã thấy mối nguy hiểm ở trong bóng đêm. Vậy thì trên đường
trở về họ phải cẩn thận, lũ ngựa bỗng chạy chầm chậm rồi dừng lại hẳn
Verena sợ hãi nghĩ hay mình đã lầm, nhưng công tước đã nói.

- Chúng ta đã đến Toll gate. Cô có thấy nhà nội trú ở phía đối diện

không, người ta kháo nhau đó là nơi bọn cướp hay lai vãng đấy

- Cướp, Verena lập lại

- Vâng, nhưng tiểu thư đừng sợ, chàng mỉm cười, người hầu ngồi trên

thùng xe luôn mang theo súng khi đi đêm, đặc biệt là khi chúng tôi về miền
quê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.