CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 169

lũ ngựa cứ lồng lên vì còn sợ tiếng súng đã được người đánh xe vỗ về. Cỗ
xe cứ dịch tới lui liên tục, và ở trong xe Verena cũng sốt ruột hơi cúi người
về phía cửa nhìn ra. Nhờ ánh sáng của đèn xe, nàng có thể thấy người hầu
đã được kéo ra 1 bên đưòng, chiếc áo khoác chế phục của anh được kéo
lệch ra 1 bên vai. Chiếc áo sơ mi có 1 vệt máu đỏ thẫm. Verena ra khỏi xe
bước về phía người hầu bị thương. Trước khi công tước có thể ngăn lại,
nàng đã quỳ xuống kéo chiếc áo sơ mi dính máu sang 1 bên

- Chỉ là 1 vết thương nhẹ thôi, nàng nói sau 1 giây, nhưng đạn vẫn còn

vướng ở trong phải lấy ra ngay. Đưa cho tôi mấy cái khăn tay của ông đi.

Fowler thọc tay vào túi, người đánh xe ngựa cũng đưa ra 1 cái khăn mùi

xoa thô. Verena kéo chiếc khăn choàng vai bằng vải mềm xuống, thắt cả 2
lại, phủ lên chiếc khăn tay bằng vải lanh của công tước rồi đặt lên chỗ bị
thương.

– Nâng anh ta vào trong xe đi, nàng đứng dậy, anh ta có thể nằm ở băng

ghế phía sau, co chân lại 1 chút. Nàng biết khi nàng nói Fowler đã nhìn
công tước xem có nên nghe theo 1 mệnh lệnh như thế không?

- Cứ làm theo lời tiểu thư Winchcombe đi.

Chàng ra lệnh Thật cẩn thận, họ nâng người đàn ông dậy. Verena cố giữ

miếng vải thấm không bị rớt ra, rồi thì người hầu cũng được đặt nằm băng
ghế phía sau, nàng quỳ xuống sàn xe giữ chắc miếng gạc Công tước thắp lại
chiếc đèn lồng.

- Cô có thể xoay xở được chứ, chàng hỏi Verena

- Được, nhưng bảo người đánh xe cho ngựa chạy chầm chậm thôi

Công tước truyền lại mệnh lệnh và lên xe ngồi quay lưng lại với lũ ngựa

Người đánh xe đã cho ngựa chạy tiếp lên dốc - Tôi xin lỗi vì để thoát 1 tên,
thưa ngài, James lẩm bẩm. - Anh có bắn trúng hắn không, công tước hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.