CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 55

cô Winchcombe, đừng bao giờ tới đây 1 mình cả.

- Cảm ơn ông, thiếu tá Royd, chúng ta đã đến tu viện rồi này

Nàng vừa nói vừa quay qua Assaye từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh rồi ra

lệnh

- Nấp đi Assaye Con ngựa hơi do dự 1 chút rồi chạy chầm chậm về phái

1 lùm cây sau lưng tu viện.

- Nó đi trốn đấy à, công tước hỏi ngạc nhiên

- Vâng, chúng tôi vẫn hay cùng nấp với nhau mỗi khi tôi muốn trốn cô

giáo và tôi đã dạy cho nó chơi trốn tìm. Một người lạ như ông thì không thể
tìm ra nó được đâu

- Thật là không thể tin được, chàng thốt lên Tu viện trước đây là 1 toà

nhà rất đẹp nhưng bây giờ chỉ còn trơ vài mảng tường cháy đen, mái đã mất
từ lâu. Khu vườn thật là hoang vu vắng vẻ, sau nhà có 1 cái hồ, các tu sĩ hay
ngồi đây câu cá, giờ cũng hầu như bị cây che hết

- Tôi sẽ dẫn ông xuống tầng hầm, nhưng ông phải đi thật cẩn thận đấy,

có nhiều bậc thang đã bị hư hỏng rất nặng và dễ bị trượt chân lắm

- Tôi sẽ cẩn thận mà.

Công tước trả lời cụt lủn Tầng trệt chỉ còn lại những bức tường cửa sổ

mở toang hoác, trần nhà cháy đen sì, trên nền nhà vữa trát tường đổ nát, vỡ
vụn tung tóe Rác rưởi ngập trên hành lang trước kia được coi là rất tao nhã,
1 cầu thang bằng gỗ sồi chạm trổ dẫn lên tầng trên Verena dẫn chàng băng
qua đại sãnh, rồi rẽ xuống 1 lối đi đến nơi trước kia là nhà ở của người hầu.
Bụi và mạng nhện đầy trên sàn nhà, công tước có thể thấy trên nền nhà vẫn
còn rất nhiều dấu chân mà có lẽ là của bọn cướp chứ không phải do bọn trẻ
đi khảo sát gây ra Công tước từ lâu đã không tin lắm câu chuyện của cô gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.