CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 67

- Tôi không thể nhìn thấy cô, chàng rên rỉ yếu ớt, tôi không muốn bỏ sót

1 lời nào của cô cả.

- Được rồi, tôi sẽ ngồi trên giường để ông có thể thấy tôi, nàng trả lời rồi

chẳng chút xấu hổ hay bối rối gì cả, nàng ngồi lên mép giường của chàng.

Giờ thì công tước đã có thể nằm thoải mái mà vẫn nhìn được nàng và 1

lần nữa chàng nghĩ nàng trông chẳng giống 1 thiếu nữ nào chàng đã gặp cả.
Mái tóc dài được chải cẩn thận, loà xoà 2 bên má, phần còn lại, được cuộn
lên gần đỉnh đầu. Đúng rồi, chàng nhớ là khi vừa hết hôn mê, chàng thấy
mái tóc này rủ xuống bờ vai đến tận eo. Và dưới ánh nắng chiếu từ ngoài
cửa sổ rọi vào chàng có thể nhìn thấy những tia sáng lung linh, huyền ảo
màu vàng của mái tóc nâu đỏ. Câu chuyện khá dài và khi Verena kết thúc
câu chuyện thì chàng cũng đã mệt mỏi qua rồi dù muốn hỏi nhiều lắm, và
chầm chậm, mí mắt chàng sụp xuống, chàng biết là Verena đã đặt tay lên
trán chàng. Cảm giác thoải mái thư giãn, khi bàn tay mát lạnh mềm mại đặt
nhẹ lên trán chàng làm cho chàng nhớ lại giây phút nàng vuốt ve chân
Salamanca, ý nghĩ về con ngựa làm cho chàng thức tỉnh ngay

- Salamanca, chàng lầm bầm.

- Nó rất an toàn trong chuồng ngựa của ông tôi, đừng có lo lắng cho nó

nữa. Chàng ngủ thiếp đi trước khi chàng nói xong.

Khi chàng thức giấc, chàng ngạc nhiên tột độ trước đôi mắt xanh đang

nhìn chàng vẻ tò mò.

- Billy, công tước thốt lên, nhớ ra vị khách của mình.

- Ông đã khỏe chưa thiếu tá, cô Verena đã tới toà nhà lớn để thăm cô

Charmine rồi. Cô ấy dặn là cháu phải nhắn với ông là cô ấy sẽ trở về sớm
và cháu phải ngồi đây để phòng trường hợp là ông có gì cần.

Công tước suy nghĩ 1 chút rồi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.