CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 189

Mặt khác, anh em vẫn tha thiết đề nghị trên chuyển hướng khác, sợ nằm

mãi đây lỡ “thất nghiệp”; ngay trong cán Bộ chỉ huy cũng có người tính
chuyện như vậy. Trận đánh chưa xảy ra mà việc theo dõi, lãnh đạo tư tưởng
cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 2 không kém phần vất vả, căng thẳng! Ngay cả
trong lãnh đạo, chỉ huy sư đoàn đã xuất hiện sự nản chí, muốn xoay hướng
như sợ mình chọn điểm lầm, tính toán, phán đoán địch có cái gì chưa sát?

Kẻ địch thật xảo quyệt. Trước khi khởi sự chúng thăm dò nhằm đánh lạc

phán đoán của ta về thời điểm hành quân cụ thể tạo bất ngờ đến phút chót,
khi ta biết thì đã muộn. Tám giờ ngày 8 tháng 6, địch xuất hiện ở cầu Tân
Khai để sửa cầu. 12 giờ 40 phút, theo tin kỹ thuật, có đoàn xe địch từ Hớn
Quản xuống, ta vận động ra chỉ có ba xe Jeep nên không nổ súng. Sau đó
lúc 15 giờ nhận được tin kỹ thuật báo có đoàn xe địch xuất phát từ Chơn
Thành đi Hớn Quản, toàn bộ đội hình trung đoàn nhanh chóng vận động ra
vị trí xuất phát tiến công, tất cả đều sẵn sàng. Nhưng mãi xế chiều, quân của
đại đội A, tiểu đoàn 1, trung đoàn kỵ binh số 4 cùng xe tăng và xe bọc thép
di chuyển ồ ạt trên đường 13. Khi đoàn xe di chuyển qua Tàu Ô tiến về Hớn
Quản thì bị Trung đoàn 272 (tức trung đoàn 2) phục kích.

“Xe tăng dẫn đầu đại đội A bị súng không giật bắn trúng. Còn đoàn

quân phía sau bị tê liệt. Việt cộng (tức Quân giải phóng) tiến công các xe
mắc kẹt ở giữa. Trận ác chiến diễn ra trong bốn giờ Đại đội A bị loại khỏi
vòng chiến”(1).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.