CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 588

- Cút đi! - Tôi quát to.

- Mais c’est un ours!

[5]

Alphonsine vọt ra hành lang, giả bộ sợ hãi và

loáng một cái đã nấp vào buồng bà chủ nhà. Petr Ippolitovich vẫn cầm nến,
bước lại gần tôi, vẻ nghiêm nghị:

- Này cậu Arkady, cậu đừng có nóng nảy, dù chúng tôi rất nể cậu, song

mademoiselle Alphonsine không phải con mụ lừa đảo, mà ngược lại, đang
là khách không phải của cậu, mà là của vợ tôi. Họ đã kịp làm quen với
nhau rồi.

Tôi đưa hai tay nắm tóc mình vì đột nhiên cảm thấy đầu nhức như búa

bổ, nhắc lại:

- Tại sao ông dám đưa con mụ lừa đảo ấy vào phòng tôi!

- Tình cờ thôi. Tôi vào để khép cánh cửa sổ nhỏ mà trước đó tôi có mở

ra lấy không khí trong lành, trong lúc tôi tiếp tục trò chuyện với
mademoiselle Alphonsine, nên cô ấy đi theo tôi vào phòng.

- Không phải thế, Alphonsine là gián điệp, Lambert là gián điệp! Có lẽ

cả ông cũng là gián điệp nốt! Con mụ Alphonsine vào phòng tôi để ăn cắp
cái gì đó.

- Cái đó tùy cậu. Hôm nay cậu nói thế này, mai cậu nói thế khác. Căn

hộ của vợ chồng tôi, tôi sẽ cho thuê một thời gian, tôi và bà ấy sẽ tạm dọn
sang một buồng nhỏ. Thành thử mademoiselle Alphonsine bây giờ cũng là
một cư dân ở đây chẳng khác gì cậu.

Tôi sợ hãi kêu lên:

- Ông đã cho Lambert thuê phòng rồi sao?

- Người thuê không phải là Lambert, - ông ta cười, nụ cười lộ rõ vẻ

kiên quyết thay cho vẻ ngơ ngác ban sáng. - Tôi cho rằng rồi tự cậu sẽ biết
tôi cho ai thuê, cậu đừng giả bộ làm như không biết, thế nhé. Chúc ngủ
ngon!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.