CHÀNG THIẾU NIÊN - Trang 297

ái. Ít ra có mầm mống… và ở trong tay một cô gái cứng cỏi, thông minh
nhà Versilov, thì anh ta hoàn toàn có thể trở nên hạnh phúc. Tiếc rằng
không còn thời gian… hai anh em mình đi với nhau một quãng nữa, anh sẽ
báo với cô một tin…

- Không, anh đi đi, em rẽ lối này. Anh về ăn chiều chứ?

- Anh sẽ về, sẽ về, như đã hứa. Nghe đây, Liza, có một tên khốn kiếp,

tên là Stebelkov, có ảnh hưởng đáng sợ đối với công việc của anh ta… các
hối phiếu…, tóm lại hắn nắm anh ta trong tay mà xoay đến mức anh ta phải
hạ mình, không còn con đường nào khác, ngoài việc cầu hôn chị Anna, cần
cảnh báo cho chị ấy biết điều đó; mà thôi, tự chị ấy sẽ uốn nắn mọi sự. Này,
liệu chị ấy có từ chối anh ta không, cô nghĩ sao?

- Tạm biệt, em không có thời gian, - Liza ngắt lời tôi, và trong ánh mắt

nó, tôi bỗng thấy một sự căm ghét đáng sợ đến mức tôi phải kêu lên:

- Liza yêu quý, cô sao thế?

- Em không giận gì anh; có điều anh đừng đi đánh bạc…

- Ồ, chuyện bài bạc ư, anh sẽ không chơi nữa.

- Lúc nãy anh nói: “Khi chúng ta sung sướng”, vậy anh đang sung

sướng lắm phải không?

- Phải, phải, Liza! Thôi chết, ba giờ rồi. Tạm biệt Liza, Liza yêu quý

của anh, hãy nói đi, chẳng lẽ có thể bắt phụ nữ phải chờ đợi hay sao? Như
thế có được không?

- Ái chà, hò hẹn ư? - Liza gượng cười.

- Bắt tay anh cho may mắn hạnh phúc nào.

- Hạnh phúc ư? Bắt tay anh ư? Không đời nào!

Rồi nó bước đi rất nhanh. Cái chính là giọng nói của nó rất nghiêm

trang. Tôi nhẩy lên xe của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.