CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 202

Có người thắc mắc: “Tịch Duệ Nam gần đây làm sao vậy? Lúc

nào cũng tập như bán mạng, vừa mới bắt đầu đã chạy nhanh như
vậy rồi.”

“Với kiểu chạy thế này, hoàn thành một nghìn sáu trăm mét

xong, không mệt chết mới là lạ.”

Bạc Hà cùng phần lớn đội ngũ chạy ở vị trí giữa, nhìn theo Tịch

Duệ Nam dẫn đầu tít phía trước, tốc độ chạy nhanh như vậy, cô
tính toán chắc không đến hai vòng cậu sẽ không chạy nổi nữa.
Dùng tốc độ chạy một trăm mét để chạy đường trường, có thể chạy
được bốn, năm trăm mét đã là tương đối tốt rồi.

Không ngoài dự liệu của cô, Tịch Duệ Nam còn chưa chạy được

một vòng thì đã giảm tốc độ, nhưng vẫn kiên trì chạy hết hai vòng
sau đó còn tiếp tục chạy. Rồi cậu đột nhiên gục ngã xuống đường.
Bóng dáng màu xanh da trời nằm sõng soài bất động trên đường
chạy màu đỏ trông cậu như đã ngất đi rồi.

Chuyện gì vậy? Cho dù có chạy mệt cũng không đến mức ngất đi

chứ? Cậu ấy chẳng phải là loại nữ sinh õng ẹo, yếu ớt, chắc là xảy
ra chuyện rồi.

Đứng ở một góc sân vận động, hai giáo viên thể dục nhận thấy

tình hình không ổn, vội vàng chạy đến chỗ Tịch Duệ Nam. Mấy
nam sinh chạy phía trước cũng lập tức lao qua đó, lúc lật người cậu
lại, phát hiện ra sắc mặt cậu trắng bệch, môi tím ngắt, hai mắt
nhắm chặt, đã hoàn toàn mất tri giác.

Một giáo viên thể dục có kinh nghiệm xử lý chấn thương trong

khi vận động, lật người cậu nằm thẳng lại, thử bắt mạch nghe nhịp
tim, lập tức kinh hãi gọi hai nam sinh đến nâng cậu dậy rồi chạy
về phía tòa nhà hành chính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.