CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 219

Vừa nói, Tịch Duệ Nam vừa vô thức liếc nhìn cửa tiệm mà An

Nhiên và Bạc Hà mới từ trong bước ra, thấy từng hàng quần áo lót
màu hồng phấn, xanh nhạt, tím nhạt, xanh thẫm đập vào mắt, cậu
giống như bị lửa đốt, cuống quýt quay mặt nhìn đi chỗ khác. Ai
ngờ vừa khéo, ánh mắt cậu lại rơi lên người Bạc Hà, trong tay cô
xách một chiếc túi đựng đồ màu trắng in đầy hoa hồng đỏ vô
cùng bắt mắt. Rõ ràng cô vừa mới dạo qua tiệm này mua đồ.

Cùng lúc đó, Bạc Hà mẫn cảm phát hiện ánh mắt của Tịch Duệ

Nam. Cô đỏ mặt, vội vàng đưa tay xách túi đồ để ra sau người, còn
giận dữ lườm Tịch Duệ Nam một cái khiến cậu đỏ bừng mặt mũi.

Cô gái mười lăm tuổi đi mua đồ lót bị cậu con trai cùng tuổi nhìn

thấy, đối với hai bên đều là chuyện vô cùng ngượng ngùng. Hai
khuôn mặt trẻ trung, non nớt giống nhau bị sắc hồng phủ đầy
mặt.

An Nhiên tinh ranh, thấy Tịch Duệ Nam đột nhiên đỏ mặt, bộ

dạng nôn nóng bất an, lập tức hiểu được nguyên nhân. Cô bạn
nhanh chóng kéo Bạc Hà đi ra mấy bước, không đứng ở chính giữa
cửa ra vào của tiệm bán đồ lót nữa. Sau khi chào hỏi Tịch Duệ Nam,
cô lại vô cùng nhiệt tình chào hỏi vợ chồng Tịch Văn Khiêm: “Cháu
chào chú, cháu chào cô, cháu là An Nhiên, bạn học cùng lớp với Tịch
Duệ Nam, đây cũng là bạn học của lớp chúng cháu, Bạc Hà.”

Bạc Hà giấu tay xách túi đồ ở sau người, chỉ muốn đi cho

nhanh, miễn cưỡng mỉm cười, cũng chào hỏi giống như chú vẹt học
nói: “Cháu chào chú, cháu chào cô.”

Tịch Văn Khiêm và Hạ Dung Phương đều hòa nhã gật đầu, mỉm

cười với bọn họ, sau đó Tịch Duệ Nam liền kéo bố mẹ vội vã rời đi.
Lúc đi qua tiệm bán đồ lót kia, màu đỏ ửng trên mặt cậu vẫn chưa
tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.