CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 38

đến đây đi, dù gì bây giờ bữa tiệc vẫn chưa chính thức bắt đầu,
mình đợi cậu đến để cùng nhau lạc hậu.”

“Thôi bỏ đi, bây giờ mình vẫn đang ở toàn soạn tạp chí, từ đây

đến đó xa lắm, đợi mình đến nơi, món hoàng hoa cũng đã nguội
rồi, mình vẫn nên đợi Phó Chính nhà mình tan làm rồi cùng nhau
đi ăn mì kéo thôi. Cậu từ từ lạc hậu đi nhé, ngày mai mình đến nghe
cậu báo cáo về trình độ hủ bại của bữa tiệc.”

An Nhiên cúp máy. Bạc Hạ cầm điện thoại, tưởng tượng đến bát

mì kéo dạt dào tình cảm kia. Đồ ăn có đơn giản, tầm thường hơn
nữa, chỉ cần có người yêu cùng chia sẻ thì đều hấp dẫn hơn bất
cứ món ăn tinh tế, cầu kỳ nào.

Quý Phong đỗ xe xong chạy đến, hỏi: “Ngẩn ra làm gì? Đi đến

cùng chơi với bọn họ đi!”

Bạc Hà cười cười lắc đầu, đó là thế giới của những thiếu niên

mười lăm, mười sáu tuổi, vị “cao niên” hai mươi tư tuổi như cô đây
vẫn đừng có trà trộn vào thì hơn. Lấy một cốc sinh tố ở trên bàn,
cô vừa uống vừa hỏi: “Vì sao bố anh và mẹ em vẫn chưa đến?”

“Họ sẽ không đến, bố anh nói đây là nơi của những người trẻ

tuổi, không cần người già như ông đến thêm náo nhiệt, Quý gia có
người con cả là anh đây toàn quyền thay mặt là được rồi. Nói thực
lòng, anh cũng không muốn đến lắm, làm sao có thể chơi chung
với đám trẻ con này chứ, nhưng lại không thể không đến, một mặt là
Quý Vân nói nếu anh to gan dám không đến nó sẽ đoạn tuyệt quan
hệ anh em với anh; mặt khác là bố nói ông ấy sẽ không đến, bất
luận thế nào anh cũng phải đến, thay mặt Quý gia tiếp đón đám
nhóc này. Chẳng còn cách nào cả, anh đành phải thay bố xuất
chinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.