CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 115

Đường Cường kéo ghế bên cạnh Mạc Trăn, ngồi xuống, “Bạn gái cậu

hôm nay không ăn sinh nhật cùng?” Đã có bạn gái, vì sao vẫn còn cô đơn
đi chơi công viên? Đây thật sự không giống việc làm của một người đàn
ông có người yêu.

Mạc Trăn cuộn một thìa mì, lạnh nhạt liếc Đường Cường, “Sao tôi

không biết tôi có bạn gái?”

Đường Cường nghẹn họng, nhìn Mạc Trăn nói: “Lần trước tôi hỏi cậu,

cậu không phủ nhận.”

Mạc Trăn nhớ lại một chút, cười mỉm với Đường Cường, “Có lẽ anh

hiểu lầm rồi, ý tôi là cháu gái nhỏ của tôi, chứ không phải bạn gái. ”

Đường Cường giật mình, sau đó đã thông suốt, thì ra phụ nữ trong nhà

Mạc Trăn là cháu gái anh! Anh ta đã nói mà, Mạc Trăn có bạn gái sao
người đại diện như anh ta lại không biết chứ!

Sương mù xoay quanh trong lòng đột nhiên hóa thành hư không, anh

ta vỗ vỗ vai Mạc Trăn, cười tủm tỉm: “Cháu gái nhỏ không hiểu chuyện, tôi
hiểu, nhưng vẫn phải nhắc nhở cô bé không được tùy tiện nói chuyện của
cậu lên mạng.”

“…… Ờ.” Mạc Trăn bình tĩnh hút mì Ý vào miệng.

Đường Cường ở một bên mong chờ nhìn anh hút sợi mì, vậy mà cũng

cảm thấy đói bụng. Nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng “Rột rột”, Mạc
Trăn ngước mắt ngó anh ta một cái, “Tôi không phụ trách làm cơm.”

“…… Cáo từ.” Đường Cường phẫn nộ đứng dậy, không quay đầu lại

đi thẳng ra ngoài.

Mạc Trăn ăn mì xong, lại nhìn thời gian, kim đồng hồ sắp chỉ số tám

khiến anh hơi nhăn mày lại. Đứa ngu ngốc kia không phải lạc đường chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.