Ông chú râu tuy ham mê bắt quỷ, nhưng dù sao làm cơm hộp mới là
nghề chính. Một chiêu này của Mạc Trăn chính là giải quyết tận gốc, ông
chú râu nhất thời ỉu xìu, mặc dù không cam lòng, nhưng vẫn cụp đuôi ảo
não chạy trốn.
Nhìn bóng lưng không mấy cao lớn xa dần, Mạc Trăn thở ra một hơi.
Nhân viên công tác thấy chuyện đã qua, lại trở về vị trí tiếp tục ăn.
Mạc Trăn không ăn được cơm này, anh mượn cớ đi WC, thừa dịp mọi
người không chú ý liền len lén quẹo vào một góc kín đáo.
Đè thấp giọng gọi mấy tiếng A Diêu, cũng chỉ có làn gió ấm áp tình cờ
thổi qua đáp lại anh.
Chân mày Mạc Trăn nhăn lại mấy phần, lấy di động trong túi ra cực
nhanh lên QQ.
Avatar Thần Côn vạn năm như một vẫn màu xám trắng, Mạc Trăn
mím môi mở khung chat.
"Sư phụ, người biết cơm hộp Vượng Vượng không?"
Đợi ba phút, đối phương vẫn không có phản ứng.
Mạc Trăn đã cạn kiệt kiên nhẫn, nhíu mày nhìn điện thoại một lúc,
thoát khỏi QQ.
Đầu ngón tay thon dài vẽ nhanh lên màn hình, Mạc Trăn lục trong
danh bạ một dãy số đã lâu không liên lạc, không chút suy nghĩ gọi đi.
【 số máy quý khách vừa gọi không tồn tại, xin kiểm tra rồi gọi lại lần
nữa.
】
Quả nhiên.