CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 446

thừa dịp khi nào nghỉ phép thì mau chóng luyện tay, nếu không mỗi lần
toàn để Mạc Trăn lái xe thật sự là có chút áy náy.

Với lại nếu như bị Đường Cường biết, nói không chừng cô sẽ bị sa

thải ngay.

Lê Nhan ôm một bọc thức ăn lớn trong ngực, tất cả đều là mẹ Lê tự

mình làm. Lê Nhan hay ăn bữa sáng ở nhà, mẹ Lê đã sớm thành thói quen
mỗi ngày thức dậy làm bữa sáng.

Bởi vì hôm nay dậy sớm hơn rất nhiều so với dĩ vãng, Lê Nhan còn

tưởng mẹ vẫn đang ngủ, không nghĩ tới khi đến phòng khách lại phát hiện
bà đang làm bữa sáng.

Mạc Trăn nhìn đống đồ ăn đặt trước mặt, có chân giò hun khói, có

sandwich, có bánh ngọt, ngay cả nước trái cây và sữa bò cũng có trong túi:
"... Bữa sáng của em phong phú thật."

"Đây là phần của hai người chúng ta, em không biết bữa sáng anh có

ăn nhiều hay không, cho nên cầm hơi nhiều." Lê Nhan bỏ thức ăn xuống,
lúc ánh mắt rơi trên mặt Mạc Trăn thì khựng lại, "Mặt anh bị sao vậy?" Thế
quái nào khóe miệng giống như hơi hơi xanh?

"Khụ, không có gì." Mạc Trăn lấy tay che khóe miệng của mình theo

bản năng, xem ra lát nữa phải bảo thợ trang điểm cho mình thêm phấn lót.

Lê Nhan nhăn mày cầm một cái bánh ngọt lên, mắt vẫn chăm chú nhìn

vào khóe miệng Mạc Trăn: "Có phải anh với người khác đánh nhau
không?"

"Dĩ nhiên là không phải." Mạc Trăn vô thức sờ chóp mũi một chút, vội

vàng nói lảng sang chuyện khác, "Em mua đồ ăn sáng ở đâu thế? Nhìn có
vẻ rất ngon."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.