CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 592

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Ôn Hiểu Hiểu muốn mời Mạc Trăn

cùng tới buổi tiệc. Chỉ cần xuất hiện cùng với anh, bạn không cần phải làm
gì cả, mà ánh mắt mọi người nhìn bạn tự nhiên cũng không giống nhau.

Lê Nhan nhận thấy từ khi cô bước vào cửa buổi tiệc, hình như mọi

người đều nhìn về bên bọn họ rồi thì thầm nói nhỏ. Bước chân càng thêm
do dự, Mạc Trăn không dấu vết nắm tay cô, thấp giọng nói bên cạnh cô:
"Không cần phải để ý đến bọn họ, em xem có cái gì muốn ăn không?"

Lê Nhan: "..."

Trong mắt Mạc Thiên Vương em chỉ là một kẻ tham ăn thôi hả!

Kỳ thực chân tướng chính là, ở trong lòng Mạc Thiên Vương, chỗ

đáng khen duy nhất của những tiệc rượu kiểu này chỉ có thức ăn.

Tuy trong lòng Lê Nhan tức giận bất bình, nhưng vẫn không có cốt khí

chạy khắp nơi tìm đồ ăn. Mạc Trăn vẫn kè kè bên cạnh cô, cô đi chỗ nào
anh theo chỗ đó.

Nhưng lại khổ một số người muốn tới làm quen với Mạc Trăn. Vốn dĩ

sau khi Mạc Trăn đến, tự nhiên sẽ trở thành tiêu điểm của toàn trường,
nhưng lúc này anh lại không rời cô gái đó một bước, mọi người cũng không
chắc đứng tại chỗ, ai cũng không nguyện ý là người thứ nhất đi lên.

Nhỡ đâu đụng phải họng súng thì sao?

Nhưng luôn có người không biết sợ. Đường Cường bưng một ly

champagne trong tay, đi tới từ một đầu khác. Mạc Trăn liếc qua Lê Nhan
đang vùi đầu ăn, bước lên hai bước tới chỗ Đường Cường: "Có chuyện gì
không?"

Giọng điệu bất mãn kia làm Đường Cường nhăn mày: "Các cậu đã tới

trình độ như hình với bóng rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.