CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 590

này cũng ngắn quá đi?"

...

An Dịch giật môi: "Yên tâm đi, có cậu bên cạnh cô ấy không có ai

dám hạ thủ đâu."

Mạc Trăn cảm thấy câu này có đạo lý, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định

hỏi: "Không có bộ nào bọc từ đầu đến chân à?"

Vậy ngài trực tiếp kéo tấm rèm cửa sổ cuốn lên người đi? An Dich

nghiêng đầu đi không nói.

Lê Nhan nghe Mạc Trăn nói như vậy, cũng cảm thấy hình như quần áo

thiếu chút vải. Có chút mất tự nhiên kéo kéo váy, cô khó xử nhìn Mạc Trăn:
"Trăn Trăn, em chỉ mang năm ngàn thôi."

Mạc Trăn: "..."

Lê Nhan còn đang đau khổ, không tính làm tóc và trang điểm, chỉ bộ

váy này và giày không thôi, sợ rằng cô không gánh nổi, hơn nữa... Thật ra
thì cô không có năm ngàn.

An Dịch ở phía sau đã bật cười ra tiếng, Mạc Trăn nhịn không để

miệng mình co giật, lộ ra nụ cười mỉm tiêu chuẩn Mạc thị: "Tính thẻ tôi."

Đặt câu hỏi: Đàn ông nói gì thì ngầu nhất? Câu trả lời phải là "mua,

mua, mua" và "tính thẻ tôi".

Thấy dáng vẻ ngơ ngác của Lê Nhan, Mạc Trăn cảm thấy anh cần phải

dành nhiều thời gian dẫn cô đi dạo phố, tạo hình tượng to lớn cho mình.

Không nán lại lâu trong phòng làm việc của An Dịch, Mạc Trăn dẫn

Lê Nhan đến thẳng bữa tiệc. Nhìn thang máy từng tầng từng tầng đi lên,
dương như tim Lê Nhan cũng từng chút từng chút nẩy lên. Cô chưa bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.