CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 85

“Chủ thớt, giao địa chỉ Mạc thiên vương ra đây, chúng ta vẫn là bạn

tốt.”

“Các thím tích cực cùng một bệnh nhân tâm thần làm cái giề? Lúc này

chỉ cần giúp cô ta gọi 120 là được.”

A Diêu thấy comment không ngừng tuôn ra, thành kính mà cầu

nguyện Mạc Trăn sẽ không lên diễn đàn.

Tắt máy tính, A Diêu quen thói mà bay lên tầng hai, chuẩn bị thực

hiện công việc mỗi đêm —— ngắm Mạc Trăn ngủ.

Mạc Trăn ngày thường khi ở bên ngoài là thiên vương, một người ưu

nhã lễ độ lại mang theo nhàn nhạt xa cách, còn khi đối với A Diêu lại như
núi lửa hoạt động, tùy thời đều có khả năng phun trào. Chỉ đến khi lúc ngủ
thì cả người anh mới toát lên vẻ nhu hòa tựa như bầu trời trong đêm trăng
rằm, không có ánh hào quang của thiên vương, không có táo bạo rống giận,
thuần khiết như một đứa trẻ, làm A Diêu luôn nghĩ tới những thiếu niên
chạy vội trong khuôn viên trường.

Ngồi xổm trước giường chống cằm nhìn anh, A Diêu cảm thấy có lẽ

lúc này Mạc Trăn mới là Mạc Trăn chân thật nhất.

Gió đêm từ cửa sổ thổi vào, mang theo ánh sáng của tấm rèm trắng

trước cửa sổ. Lụa trắng cùng mái tóc đen trước trán Mạc Trăn đều nhẹ
nhàng lay động, chỉ có quần áo trên người A Diêu vẫn yên lặng không nhúc
nhích.

Hơi hạ mắt xuống, A Diêu không kìm được suy nghĩ, nếu lúc mình

còn sống gặp được Mạc Trăn, đó sẽ là tình cảnh thế nào?

Càng tới gần, càng cảm nhận được khoảng cách giữa hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.