Mạc Trăn nghe xong nghiêng đầu, buồn cười nhìn A Diêu, “Cô lấy tư
cách gì để nói?”
“Ừm…… Khách trọ?”
“Tạm biệt.” Mạc Trăn cầm sữa bò, đóng cửa tủ lạnh.
A Diêu thấy Mạc Trăn xoay người bỏ đi, bám dính lại đuổi theo, “Anh
mà không nghe lời, tôi sẽ quậy phá ở trong nhà anh!”
Khóe miệng anh giựt giựt, “Vậy cô cũng đừng trách tôi tìm người tới
bắt quỷ.”
A Diêu: “……”
Đây chính là tử huyệt của cô, chọc một phát liền trúng.
Cô tuy rằng tự xưng là nữ quỷ, nhưng trừ bỏ quấy rối, kỹ năng thực
dụng gì gì đó đều không có.
Mạc Trăn nhìn A Diêu gục đầu xuống, tiện tay đặt sữa bò lên bàn, cầm
lấy cốc tự rót cho mình một cốc nước ấm.
Mới ăn được hai miếng bánh mì, điện thoại do Đường Cường gọi đến
reo lên như đòi mạng. Anh nhíu nhíu mày, cầm lấy di động ra cửa.
Đến studio, Đường Cường nói cho Mạc Trăn quyết định xử phạt Tiểu
Hi của công ty,sau đó làm bộ thần bí lôi kéo anh lên xe bảo mẫu.
“Rốt cuộc có chuyện gì?” Mạc Trăn bắt đầu mất kiên nhẫn, tuy rằng
công ty đã khai trừ Tiểu Hi và còn phạt tiền cô ta, nhưng chỉ cần nghĩ tới
cảnh cô ta ôm chăn của mình lăn lộn trên giường lại tức giận, “Đường
Cường, giường trong phòng tôi muốn đổi cái mới, anh nhanh chóng giúp
tôi xử lý đi.”