CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 99

Đập đập cằm lên bàn, A Diêu nhìn không chớp mắt vào màn hình,

“Lam Tinh Linh là cháu gái của anh?”

“Ừ.” Mạc Trăn ngắn gọn mà ư hử một tiếng, lại gửi mấy tấm ảnh quà

vặt đi. A Diêu cảm thấy Mạc Trăn không thể trẻ trâu hơn được nữa, vậy mà
đi khoe đồ ăn với cháu gái mình, “Cô bé mấy tuổi rồi?” Kỳ thật cô càng
muốn hỏi ‘anh mấy tuổi?’ hơn.

“Bảy tuổi.”

“Bảy tuổi đã biết lên mạng?” A Diêu kinh ngạc, bảy tuổi đã học xong

đánh vần rồi hử? Mạc Trăn nghe vậy quay đầu, cười như không cười nhìn
A Diêu, “Quỷ còn biết lên mạng, vì sao nó lại không thể?”

A Diêu: “……”

Cảm thấy đề tài lại tiếp tục đi vào khu vực nguy hiểm, A Diêu thức

thời chuồn sang một bên. Mạc Trăn vẫn cùng Đô Đô nói chuyện phiếm,
tiếng gõ bàn phím thanh thúy vang vọng khắp phòng khách.

Mãi cho đến khi mẹ Đô Đô thúc giục cô bé đi ngủ, Đô Đô mới lưu

luyến gửi cho Mạc Trăn biểu tượng hôn hôn, rửa mặt đi ngủ.

Nhìn cái hình đầu Lam Tinh Linh chuyển sang màu xám, Mạc Trăn

liếc mắt ngó A Diêu ngồi ở đầu bên kia sofa. A Diêu hiếm khi có dịp yên
tĩnh, chỉ lẳng lặng ngồi im một chỗ lại diệu kỳ làm Mạc Trăn cảm thấy lòng
nghẹn muốn chết.

“Cô có muốn báo thù không?” Bất chợt bật ra một câu hỏi làm A Diêu

có chút giật mình mà ngẩng đầu lên. Đôi mắt Mạc Trăn đen nhánh, dường
như có một vết mực nước ở bên trong loang ra, ấm áp lại mang theo quyết
đoán kinh người.

Cô đơn không chỉ có mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.