CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 97

Năm ấy bà ngoại nói muốn mang Mạc Trăn lên núi ở quê tránh nóng,

cha mẹ anh không nghi ngờ gì cả, yên tâm giao anh cho bà. Bà ngoại đúng
là mang Mạc Trăn vào trong núi, nhưng không phải ở quê, càng không phải
vì tránh nóng.

Bé Mạc Trăn cõng một cái bao không tương xứng với dáng người của

mình, bên trong đều là bài tập hè. Trước ngôi nhà gỗ nhỏ có một người đàn
ông tự xưng là thiên sư, trên cái trán nhẵn bóng của ông ta dường như phát
ra ánh sáng trắng làm Mạc Trăn cảm thấy có chút chói mắt.

Sau đó anh nghe thấy bà ngoại nói với thiên sư, đứa nhỏ này có thể

thấy một ít đồ không nên thấy.

Mạc Trăn ngơ ngác ngẩng đầu nhìn khuôn mặt già nua của bà ngoại,

anh không biết bà đã phát hiện từ khi nào. Thiên sư hình như cười một
tiếng, môi mỏng hé mở chỉ nói hai chữ, “Oan nghiệt.”

Chuyện sau đó trong trí nhớ của anh rất mơ hồ, nếu nhất định phải nói,

thì chỉ có mấy từ mấu chốt —— ve sầu, dưa hấu, sư phụ, còn có quên làm
bài tập hè.

Bàn tay Mạc Trăn đặt trên bàn phím rốt cuộc cũng nhập xong mật mã,

ấn vào nút đăng nhập.

A Diêu vẫn luôn cúi đầu nhìn mũi chân mình, cho đến khi nghe thấy

máy tính truyền đến tiếng “tích tích tích” mới nhỏ giọng hỏi: “Ý của anh là,
tôi bị người khác hại chết?”

Ngón trỏ Mạc Trăn đặt trên con chuột bỗng dưng dừng lại, mất một

lúc lâu mới click mở cái hình đầu đang nhảy lên kia, “Ừ.”

Vì vậy anh đặc biệt quan tâm đến những tin tức gần đây, nếu có xảy ra

án mạng, báo chí chắc chắn sẽ đưa tin. Nhưng mà không có, gần đây nhất
là nửa tháng, ngay cả tin sự cố có giá trị đều không có dù chỉ một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.