CHÀO EM, NHƯ HOA!
Tử Ngư Nhi
www.dtv-ebook.com
Chương 11: Ở Trước Mặt Cô, Nhân Sinh Của Hắn Một Mảnh Tái
Nhợt
Văn Sơ không biết những lời hắn nói gây cho Lỗ Như Hoa bao nhiêu
thương tổn. Hắn không thể suy nghĩ, dù nghĩ cũng không nghĩ ra cách nào
cứu vãn bế tắc trước mắt. Loại cảm giác bất lực này làm hắn phát điên,
dường như trong lòng có một lỗ hổng lớn, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó đổ
máu, không cách nào băng bó.
***
“Cậu vẽ không được, phải không?” Lỗ Tự Ngọc đã vào phòng tự lúc
nào, đứng sau Văn Sơ.
Văn Sơ không biết trả lời thế nào, từ lúc hắn học vẽ đến giờ, chưa bao
giờ xảy ra tình huống như vậy - không thể nào hạ bút. Hắn khoanh tay
trước ngực, buồn bực đến mức chẳng muốn thở dài.
“Tôi tạm nghỉ một lúc.” Xoa tay, hắn bước khỏi phòng vẽ, Lỗ Tự
Ngọc lặng lẽ theo sau.
Hai người đứng ở lầu một, bên cửa là một hành lang dài, bên phải
không có tường che, tầm mắt rất trống trải. Bên ngoài nhìn ra, là những
bóng cây, và một mảnh đất trống. Nhìn xa xa có thể thấy một góc hồ Phù
Dung. Văn Sơ tựa vào một cây cột ngoài hành lang, không nhìn về phía bờ
hồ.
“Thực ra tôi cũng không vẽ được.” Lỗ Tự Ngọc bình tĩnh nói, Văn Sơ
nhìn cậu một cái, lặng lẽ không trả lời.