CHÀO EM, NHƯ HOA! - Trang 139

Chẳng lẽ đây là ví dụ sinh động cho câu tục ngữ tự làm tự chịu trong

truyền thuyết?

Cuối cùng, cây thông “che trời” cũng được Lỗ Như Hoa tốt bụng ra

giá siêu thấp thu về, thành công phân thành N cây thông nhỏ, lấy giá phải
chăng bán hết ở ký túc xá khác.

Đương nhiên, nể tình Văn Sơ ban đầu “coi tiền như rác”, Lỗ Như Hoa

cũng “phá lệ bao dung” để lại cho hắn một gốc cây nhỏ, sau đó đem những
món quà thượng vàng hạ cám không thể bán/không bán được thành tặng
phẩm cho hắn, bao gồm một cây gậy của ông già Noel đã gẫy một nửa, một
cái hang đá mini, một đống bóng đèn không bao giờ sáng, và một hộp bụi
kim tuyến nho nhỏ.

Nhưng làm cho ba người cùng phòng vô cùng khó hiểu là, Văn Sơ đối

với cây thông treo những món quà rách nát không khác gì rễ cây có vẻ rất
thích thú, rảnh rỗi không có việc gì còn phun nước tưới cây. Có một lần, Lỗ
Tự Ngọc còn phát hiện hắn ngồi nhìn gốc cây rồi ngây ngô cười.

Điều này, Lỗ Tự Ngọc không nói với Lỗ Như Hoa, cảm thấy trong

lòng phấn chấn một cách mơ hồ.

Hai ngày sau, những sinh viên mới trường S sẽ trải qua đêm bình an

quan trọng. Theo hội sinh viên, năm nay đêm bình an sẽ huy động toàn bộ
sinh viên, tổ chức một party Noel thật lớn.

Vì thế trong trường S các diễn đàn gần như kín người hết chỗ, mọi

người đều vì muốn dự bữa tiệc tối Noel mà bày mưu tính kế. Văn Sơ nhân
lúc nhàm chán cũng chen vào nhìn ngó, càng ngó càng thấy nhàm chán, lập
tức đóng cửa, không thèm nhìn tiếp.

Lại làm ầm ĩ như thế, còn không phải một đám tinh lực dư thừa nên

gom lại một chỗ làm loạn? Có bằng đó thời gian không bằng ngồi vẽ mấy
bức tranh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.